Năm tháng tròn trĩnh...
Không dư hay thiếu ngày nào, đủ năm tháng.
Cơn ác mộng của mọi học sinh - thi cuối kì đã bắt đầu.
Rõ ràng là đã học rất kĩ, thế mà đến lúc vào phòng thi tôi lại bối rối vô cùng.
Bụng quặn đau, tay cũng run lên.
Một cơn gió cuối đông lùa vào phòng đủ làm tôi sởn da gà.
Áp lực quá lớn...
Thi cuối kì, tôi không được xếp vào cùng phòng với cậu ấy.
Lại càng lo lắng hơn.
Tôi không cảm nhận dược chút thân thuộc nào từ những người xung quanh cả.
Cô bạn thân của tôi cũng được xếp vào phòng khác.
Nhìn đề thi mà đầu tôi cứ ong ong.
Tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Cuối cùng tôi vẫn phải cố làm hết sức.
Cây bút cũng như sắp bị tôi bẻ gãy luôn rồi.
Tôi hi vọng kết quả sẽ tốt.
Ra khỏi phòng thi, tôi mới có thể nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Cảm giác như thoát khỏi địa ngục trần gian vậy.
Ngồi trong đó làm tôi căng thẳng quá.
Bỗng tôi nhìn thấy cậu ấy đang đi xuống cầu thang, vừa đi vừa trò chuyện với ai đó tôi không thấy mặt.
Không hiểu lúc đó trong đầu tôi nghĩ gì, tôi chạy nhanh về phía cậu ấy.
Tôi nghĩ chắc lúc đó tôi bị chứng "choáng váng sau thi cử".
Vừa định gọi tên cậu ấy, tôi chợt nhận ra người đang đi cùng với cậu ấy kia là một nữ sinh.
Tất nhiên, là một nữ sinh rất xinh xắn.
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-doi-theo-mot-nguoi/2118249/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.