Ba ngày ở cùng người dân và núi rừng hoang dã, giống như đã thu hết yên bình và an nhiên trong một đời.
Anh và cô gác lại những tranh đấu trên chốn thương trường. Lần đầu tiên được trải nghiệm những công việc thường nhật của một người dân bình thường.
Thay vì mỗi buổi sáng đọc tin nhắn lịch trình và những tin tức giật gân của giới tài chính và kinh tế, nhan đề giật tít thì lại cùng nhau đi chợ mua đồ ăn chuẩn bị cho bữa trưa và bữa tối.
Thay vì vùi đầu vào những con số chằng chịt trên bảng số liệu sai sót một chút cũng sẽ tạo thành cả một vấn đề lớn thì lại cùng nhau ra đồng giúp cho những người nông dân thu lương thực.
Thay vì ăn những món ăn dầu mỡ và ngửi khói bụi của đường phố vào mỗi buổi tan tầm thì lại có thể thưởng thức những đồ ăn dân giã thanh đạm có lợi cho sức khỏe và ngửi mùi hương hoa lá cỏ cây từ chính những cánh đồng bạt ngàn mỗi ngày mỏi mắt ngắm nhìn.
“Em cảm thấy sau này mỗi năm chúng ta nên đến đây một lần để được thanh lọc tâm hồn.” Cô ngồi bên cạnh anh tràn ngập hưng phấn nói.
“Chỉ cần em thích, tới đây bao nhiêu lần cũng được.”
“Không phải em lo lắng điều gì, em là sợ người dân ở đây sẽ chê hai chúng ta phiền.”
“Hai cô cậu quả thật nên về cho sớm.” Một người nông dân đột nhiên lên tiếng chen vào. Người này chính là người cho bọn họ thuê nhà.
Trong hai ngày bọn họ phá hỏng hai ruộng củ cải, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-cua-do-sep-tong/927976/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.