Nhị thập thất.
Rồi sau đó ba người đều thực im lặng ở trong phòng xem kịch, tuy rằng không nói gì nhưng không khí cũng ko nặng nề, ta cùng anh trai có nhiều chuyện không cần phải nói ra lời cũng hiểu ý nhau.
Bà nội tựa hồ đang suy nghĩ gì, nhưng là ta và bà nói chuyện bà đều thực ôn nhu đáp lại ta.
Tuy rằng sau lại có điểm mơ màng buồn ngủ, nhưng ta là rất có nghị lực kien trì tới giao thừa.
Bà nội nói: “Hằng năm đều là ông nội và ba ba con đốt pháo hoa đón giao thừa, không nghĩ năm nay hai người đều ngủ mất.”
Anh trai nói: “A Khiêm phỏng chừng là gọi dậy không đc.”
Bà nội cầm tay ta cười: “Kia năm nay để Vũ Nhiên đốt pháo đi.”
Ta cao hứng từ trên ghế nhảy dựng lên: “Hảo a hảo.”
Anh trai lập tức đem ta nhét lại vào chăn sau cởi áo khoác trùm lên người ta: “Mới vừa hạ sốt lại đã hồ nháo.”
Ta nói: “Chúng ta nơi đó đều cám đốt pháo thôi, cơ hội hiếm có nha.” Khoác áo khoác sau liền chạy theo bà nội.
Tiếng chuông giao thừa vừa vang lên, chung quanh rất nhiều thanh âm pháo mừng đều vang lên, cùng anh trai cầm pháo hoa tới trong viện.
Châm ngòi sau ngẩng đầu nhìn lên liền thấy một dải ven hồ nơi nơi đều là pháo hoa rực rỡ, theo vòm trời nở rộ khắc xuống mặt hồ, bên người là bảy sắc màu rực rỡ.
Anh trai đè vai ta nói: “Tân niên rất đẹp đúng không Vũ Nhiên.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-gia-tam-khau/3082551/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.