Nhị thập lục
Trên đường về nhà, ba ba cùng ông nội tựa hồ đã giải trừ hiểu lầm, tuy rằng mới rồi ở nhà ông bác ông nội còn nói một chút cũng không quản cuộc sống của ba ba nữa.
Bà nội nhỏ giọng nói với ta: “Ông nội con a, nhìn con ngoan như vậy cũng không còn tức giận ba con nữa.”
Hỗn loạn giữa trưa cứ như vậy giải quyết, lập tức an tĩnh khiến tinh thần ta có điểm hoảng hốt, về nhà anh trai sờ trán ta nói: “Sáng rời giường đã kêu em mặc thêm áo ấm mà không nghe, bị cảm rồi.”
Bà nội nấu cho ta bát canh gừng, anh trai nói: “Bác gái, vẫn là để cháu đến đi, Vũ Nhiên sinh bệnh miệng khó hầu lắm.” Liền hai người cùng nhau tiến phòng bếp.
Ba ba một bên ngồi chiếu cố ta, một bên cằn nhằn quan tâm, xem ba ba để ý ta như vậy, ta rất áy náy nói: “Là con không nghe lời anh, không phải lỗi ba ba.”
Ba ba giúp ta chườm nóng, ông nội đi mua thuốc cho ta, vốn đêm còn la hét phải đón giao thừa, giờ tốt rồi, chỉ có thể nằm trên giường mà đón.
Uống xong canh gừng, rúc trong chăn thoát mồ hôi, nhanh đến buổi tối, đầu vẫn mơ hồ nhưng nhiệt độ đã hạ một chút.
Ba ba thay nước ấm lau người cho ta, anh trai ở một bên nhìn ba ba chăm sóc ta liền đi ra bếp cùng bà nội chuẩn bị bữa tối.
Ta nói: “Anh cũng không ở với em.”
Ba ba một bên thay quần áo sạch đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-gia-tam-khau/3082549/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.