Đứa bé Bội Nhi nghe vậy thì cướt toét miệng, cất giọng non nớthỏi:
- Em đồng ý, anh muốn em làm gì?
Nhếch miệng cười, anh kéo Bội Nhi lại gần, rồi chỉ về hướngLiên Thảo đang ngồi.
- Em có nhìn thấy cái cô gái ăn mặc loè loẹt kia không?
-Có ạ (khẽ rùng mình)
- Bây giờ anh muốn em chạy vào kêu cô gái ấy là mẹ, không nhữnghãy hoá thân là đứa trẻ đáng thương bị bỏ rơi, em làm được không?
- Chỉ cần anh chịu làm quen với Bối Nhi, thì em sẽ làm được.
- Tốt lắm để xem biểu hiện của em đã rồi nói sau. Nhưng trướchết nên phải…
Không muốn nói rõ hết ý, anh cầm 1 nắm bùn đất quệt lênkhuôn mặt, quần áo trắng hồng của Bội Nhi trở lên nhem nhuốc. Cách đóng giả nàynếu áp dụng nên cô gái nào cũng hơi độc thật dù sao cũng ảnh hưởng đến danh tiếtngười ta, nhưng không sao chỉ cần anh biết con người thật của cô gái ngốc nàylà được, cần gì để ý đến người khác nghĩ gì chứ.
- Xong rồi đó, em bắt đầu nhập vai đi.
- Khoan đã, anh chờ em 1 chút (quay đầu chạy thẳng)
Khi anh còn suy nghĩ xem cô bé này định làm gì? thì đã thấyBội Nhi quay lại cùng chậu nước trên tay.
- Anh rửa tay đi.
- Rất ngoan.
- Hì, em đi diễn đây. Hãy chờ xem kết quả của em.
Bội Nhi lòng đầy tự tin đi vào. Nhìn cái cô loè loẹt này đứabé cũng hơi ơn ớn nhưng đành thôi nếu mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-yeu-nghiet-ma-vuong/2180047/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.