Sau khi đã nôn ra hết những thứ ăn vào, bây giờ nhìn thấy nhữngđĩa thịt trên bàn lại thấy hơi ghê ghê. Ngồi xuống cạnh Bảo Bối, cô nhăn mặt hỏi:
- Bảo Bối à, nhìn thấy như vậy con vẫn còn ăn được sao?
- Không ảnh hưởng.
- Phục con bằng cả hai tay. Không biết là kẻ giết người nàomà lại dã man như vậy? Chặt hết bàn chân, bàn tay người ta rồi lại còn móc timra chứ, kinh khủng quá.
-Không phải chặt mà là bị ăn mất, không nói nữa ra ngoài đóxem tiếp đi.
- Con đùa sao, kinh khủng như vậy mà vẫn muốn xem. Mẹ khôngxem đâu, mẹ yếu tim lắm.
- Yên tâm đi, tôi dám đảm bảo cô không còn yếu tim như trướcnữa đâu. Đi ra ngoài xem.
Và không để cô phản đối, anh liền cầm tay cô lôi ra ngoài. Mặckệ người phía sau luôn miệng gào thét:
- Không xem, mẹ sợ lắm.
- Xem đi, cô sẽ đỡ yếu tim hơn.
Kéo cô ngồi xuống ghế tiếp tục xem kênh chiếu hiện trường vụgiết người dã man đó.
“Thưa quý vị, đây là 1 vụ giết người tàn nhẫn nhất trong 5năm trở về đây. Nạn nhân bị cắt vụn hết bàn chân tay, ngực trái bị móc mất tráitim. Cảnh sát suy đoán đây rất có thể là vụ giết người lấy nội tạng mua bán, vàđược xác định đã chết cách đây 2 ngày. Chúng tôi đang trên đường đi tìm danhtính của nạn nhân, nếu ai quen biết xin hãy liên hệ tới số máy 090763XXXX, đểnhanh chóng xác minh. Bài phóng sự này kết thúc ở đây, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-yeu-nghiet-ma-vuong/2180023/quyen-1-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.