Nghe thấy tiếng nói trẻ con đó không cần quay mặt lại nhìncô ta cũng biết là ai. Ả tự biết nếu đánh nhau thật thì ả không phải là đối thủcủa nó nên chỉ có thể là chạy chốn.
Nhưng trước khi Ma Họa định thoát thân thì đã bị Vân Phong tấncông trước rồi không cho cơ hội bỏ trốn. Chẳng còn cách nào cô ta phải phảnkháng.
Dù có cố gắng chống đỡ thế nào nhưng vì pháp lực yếu lạithêm lần trước bị tổn thương nguyên khí nên chẳng mấy chốc đã bị trúng chưởng lựccủa anh.
Thấy Vân Phong chuẩn bị sử dụng chiêu đoạt mệnh cuối cùng, ảta vội vàng hoá thân thành luồng ánh sáng màu xanh bay ra ngoài cửa sổ.
- Muốn chạy sao không dễ đâu?
Vân Phong vội chạy đến bên cửa sổ bay ra ngoài đuổi theo.
Liên Thảo đang ngủ say thì cảm thấy bên tai có tiếng cười sặcsụa ồn ào vang vẳng. Điều đó làm cô tỉnh giấc nhưng đến khi mở mắt ra thì tiếngcười đó cũng biến mất. Hơi hoảng sợ cô vội vàng choàng tay ôm người bên cạnh đểcảm nhận hơi ấm an toàn. Nhưng thứ cô ôm được chỉ là không khí.
- Bảo Bối, Bảo Bối con đâu rồi?
Lo lắng xuống giường tìm kiếm dù có tìm hết mọi nơi cũngkhông thấy bóng dáng bé nhỏ ấy. Hoảng sợ khiến trái tim cô rủn rẩy đập mạnh loạnnhịp.
- Bảo Bối, Bảo Bối mau xuất hiện đi.
Ngay lúc cô sợ hãi nhất thì chiếc rèm buông xuống bỗng caolên dù không có gió. Đập vào mắt cô là hình ảnh Bảo Bối đang đi đờ đẫn ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-yeu-nghiet-ma-vuong/2180022/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.