Chương trước
Chương sau
Hạ Sơ Thất không trở về nơi ở của mình, hôm nay đẹp trời, nàng dẫn theo Tinh Lam và Mai Tử đi thẳng về phía viện Thu Hà

Hoa sen trong hồ nở rộ hơn hai hôm trước, trong hệt như các thiếu nữ xinh đẹp quyến rũ, toát ra một chút thẹn thùng và yêu kiều trong gió hè, mùi hương nương theo gió, bay vào mũi, khiến nàng bất giác nhớ về khung cảnh lén lút hẹn hò với Triệu Tôn trên thuyền trong hồ sen hôm ấy.

Nếu lại có thể được chèo thuyền trong hồ sen với hắn, trò chuyện ân ái, thì sẽ hạnh phúc biết nhường nào đây!

Nàng khát khao mãnh liệt như vậy

Nhưng đi hết nửa chung trà, nàng không những không tình cờ gặp hắn mà còn chẳng thấy bóng dáng bất kỳ ai

Vì để tránh người khác nghi ngờ, nàng không đi vào viện Thu Hà, mà kêu Tinh Lam hái vài đóa sen, đội một tán lá sen xanh biếc, trở về viện của mình.

Triệu Miên Trạch đợi ngay cửa viện, Hạ Sơ Thất chẳng thấy bất ngờ gì về điều này.

Ngày mai phải khởi hành về kinh, có thể hắn ta sẽ có một vài lời cần dặn dò, hoặc có khi hắn ta vẫn thấy nghi ngờ về chuyện xảy ra trên thao trường hôm nay

Địa vị hoàng để bị người khác đùa giỡn, nếu không làm rõ đầu đuôi câu chuyện, sao hắn ta có thể yên tâm?

Đưa sen trên tay cho Tinh Lam, Hạ Sơ Thất nháy mắt với nàng ta, khi xoay đầu lại liền mỉm cười đi về phía Triệu Miên Trạch.

“Bệ hạ ngày bận trăm công nghìn việc, sao lại rảnh rỗi đến tìm ta thế này? Chẳng phải vẫn còn chưa đến giờ ăn hay sao?” Làm hoàng đế không hề tiêu sái như trong tưởng tượng

Đã đến Đông Uyển rồi mà tấu chương vẫn chưa bao giờ gián đoạn

Tấu sớ văn thư dùng khoái mã gửi đến từ kinh sư tới tấp như tuyết rơi

Quản lý một nước, quả thật làm hắn ta thấy hơi mệt mỏi

Nhưng hiếm khi nàng có tâm trạng trêu ghẹo, hắn ta cảm thấy sự mệt mỏi vơi dần đi, bèn mỉm cười.

“Trượng phu đến thăm thê tử, cũng phải chọn thời gian ư?”

Trượng phu, thế tử...

Hạ Sơ Thất nghẹn họng, nụ cười cứng đờ trong gió

Nhưng hiện tại không phải là lúc bình thường, trong bụng nàng lại đang chứa một Tiểu Thập Cửu, nàng tuyệt đối không được làm căng với Triệu Miên Trạch

Nàng xòe tay, mỉm cười: “Vào trong không? Chỗ ta không thiếu thần giữ cửa, càng không dám dùng thần giữ cửa cao quý như bệ hạ đây.”

Nàng nói xong bèn xoay người vào phòng, bỏ mặc Triệu Miên Trạch đứng đơ ra đó, không hề có ý mời hoàng đế vào trước

Triệu Miên Trạch đã quen với thái độ của nàng, cũng chẳng bực bội gì, chỉ cười khổ rồi lắc đầu, đi theo nàng vào trong.

Không cần Hạ Sơ Thất dặn dò, Tinh Lam đã kính cẩn dâng trà, rồi pha một ly trà kiều mạch đắng mà dạo gần đây nàng đang uống, sau đó rón rén lùi sang một bên.

Có mặt hoàng đế nên bọn kẻ hầu người hạ ai nấy đều nín thở tập trung, chỉ có mình Hạ Sơ Thất vẫn ung dung uống trà kiều mạch đắng, cứ như chẳng hề đếm xỉa gì tới

Một lúc lâu sau, không nghe thấy hắn ta nói gì, nàng cau mày, không thể chịu nổi hắn ta ngồi lì ở đây không đi.

“Bệ hạ muốn hỏi gì thì cứ hỏi đi.”

Triệu Miên Trạch nhìn nàng một lúc, đặt chung trà trên tay xuống.

“Sao nàng biết ta có chuyện muốn hỏi?”

“Không có chuyện sẽ không lên điện Tam Bảo

Không có chuyện người đến tìm ta làm gì?” Hàng chân mày mảnh của nàng hơi nhướng lên, đôi gò má đỏ như cánh hoa, nước da trắng như ngọc, trông cực kỳ xinh đẹp động lòng người

Nhưng giọng điệu trong lời nói lại rất “cáu kỉnh”, cực kỳ khó chịu

Nhưng nàng lại khống chế rất tốt, nam nhân có lúc cứ không biết liêm sỉ như thế đấy, nhất là kiểu nam nhân có vị trí cao như Triệu Miên Trạch

Nếu quá đáng, hắn ta sẽ tức giận, còn kiểu giận dỗi có mức độ hợp lý thế này cứ làm hắn yêu thích không thôi.

Khắp thiên hạ này không còn ai dám ăn nói với hắn như thế, với Triệu Miên Trạch, nàng là người đặc biệt nhất

Cũng chỉ có nàng mới có thể làm hắn thấy gần gũi, giống một nam nhân bình thường, chứ không phải là một hoàng đế

mặc long bào

“Lên núi đao, xuống chảo dầu, đúng là một đề mục hay, đánh lừa luôn hoàng tổ mẫu

Tiểu Thất, vì tác thành cho Triệu Tử Nguyệt, chắc nàng cũng giả không ít trò bên trong nhỉ?”

Giọng nói của hắn ta rất dịu dàng, không có vẻ tức giận, nhưng Hạ Sơ Thất lại cảm thấy như bị trúng gió, sống lưng hơi lạnh

Nụ cười trên khuôn mặt vơi đi, nhưng ngoài miệng vẫn không hề khiếp sợ, ngữ điệu vẫn sặc mùi mỉa mai như thường ngày

“Biết rồi còn hỏi làm gì? Người như thế chẳng khác nào đang làm trò ngu ngốc?” Triệu Miên Trạch sửng sốt, sau đó nụ cười trên môi càng lớn hơn, “Bổn công từ chỉ biết một, không biết hai, nên mới cố tình đến thỉnh giáo tiểu nương tử đây.”

Hạ Sơ Thất không chịu nổi cái giọng điệu trêu ghẹo con gái nhà lành của hắn ta, nàng trợn mắt, “Muốn bổn tiểu thư chỉ giáo cho ngươi? Không thành vấn đề: Hỏi đi

Nhưng mà hỏi xong thì nhở để bạc lại, một vấn đề một trăm lượng, giá ưu đãi dành cho người quen.”

Triệu Miên Trạch híp mắt nhìn nàng

Nàng cũng không chịu thua nhìn lại hắn, cằm hơi hất lên

“Đừng nói với ta, hoàng để mà lại không có bạc nhé?”

Triệu Miên Trạch cười nhẹ, xem như ngẩm thừa nhận.

“Lên núi đao có huyền cơ gì không?”

“Không.” Hạ Sơ Thất nói, “Núi đao đó thử thách về mặt tổ chất tâm lý và võ công của người dự thi Đao là đao thật, mỗi thanh đao đều đã được quan lại kiểm tra

Vả lại, thang đao chỉ có một cái, ai cũng phải trèo lên, thứ tự trèo được quyết định thông qua rút thăm, cho dù muốn làm giả cũng không thể làm được.” Triệu Miên Trạch gật đầu, dường như đã tin lời nàng nói

“Còn chảo dầu đó là sao?”

“Hả? Sao là sao?” Hạ Sơ Thất giả vờ không hiểu

“Dầu đã sôi, vì sao Yến Nhi Qủy lại không bị bỏng?” Hạ Sơ Thất mỉm cười, nói với vẻ nửa đùa nửa thật: “Ta đã nói rồi, đó là chảo chân tâm, chuyên kiểm tra tình cảm, Yến Nhị Quỷ thật lòng với Tử Nguyệt công chúa, trời cao thương tình mà thôi

Chẳng lẽ..

ngươi không tin?”

Triệu Miên Trạch nhìn nàng, chỉ cười, “Không tin.” Hạ Sơ Thất nhếch môi, gật đầu, “Được thôi, ta cũng không tin” Nàng nghĩ ngợi một hồi, cảm thấy bịa đại một câu chuyện sẽ rất khó khiến người đàn ông thông minh này tin, thể là dứt khoát nói thật.

“Ta kêu người thêm một chút giấm vào trong dầu, dầu và giấm có mật độ khác nhau, khi cùng đổ vào nồi sẽ tách lớp

Giảm nặng nên chìm xuống đáy, dầu nổi lên trên

Do điểm sôi của giảm thấp hơn dầu, khi đun nóng, giấm sẽ đạt đến điểm sôi trước, tuy hấp thụ nhiệt trong một thời gian dài, nhưng nhiệt lượng đã bị giấm bay hơi hấp thụ hết, nhiệt độ sẽ không tăng cao

Chỉ cần giấm trong chảo không bay hơi hết, dầu sẽ mãi mãi không đạt đến nhiệt độ mà điểm sôi yêu cầu

Vì thế khi y nhúng chân vào trong chảo dầu, sẽ không hề bị bỏng, nhiệt độ của dầu chỉ ngang hoặc cao hơn nhiệt độ của giảm một chút thôi.”

Nàng nói đến đây, thấy Triệu Miên Trạch cau mày không nói gì, nàng tốt bụng bổ sung thêm một câu, “Khi giảm sôi bốc hơi, sẽ tỏa ra khói xanh, chảo dầu sẽ xuất hiện trạng thái sôi trào, nhìn vào có vẻ như dầu đang sôi

Nhưng nhiệt độ đó, cũng chỉ khoảng hơn 40 độ C

Nhiệt độ này sao có thể gây bỏng được?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.