Bởi vì hắn ta nhìn thấy rõ một tia sáng láu lỉnh hoặc có thể nói là cười nhạo và khinh bỉ lướt qua trong mắt Hạ Sơ Thất
Hắn ta nhớ nàng đã từng nói, nam nhân của nàng chỉ được phép có một mình nàng, nhưng hắn lại làm phi tần khác có thai, mà còn có thai trước nàng.
Ánh mắt thoáng nặng trĩu, hắn ta ổn định lại tinh thần
“Đứa bé thế nào rồi?”
“Xin bệ hạ bớt đau buồn!” Vừa “chúc mừng”, lập tức lại “bớt đau buồn”
Ngoại trừ Hạ Sơ Thất ra, chắc rất ít người có thể nói đùa trong hoàn cảnh nghiêm túc thế này, trên giáo trường có một vài lão thần già cả mắt mờ gần như không thể chịu nổi bước ngoặt lớn như thế, cơ thể lảo đảo sắp ngã
Còn nàng thì lại bình thản đứng thẳng người, chỉ vào vũng máu trên ghế, nhún vai xòe tay
“Cái thai của Huệ phi chắc chỉ hơn một tháng, đang vào đúng giai đoạn thai tượng không ổn định, động tác biểu diễn cưỡi ngựa khi nãy có biên độ hơi lớn, cộng thêm ngã ngựa đã..
sẩy thai rồi.”
“Hắc!”, ô Lan Minh Châu nức nở bị thương, trừng mắt lên với vẻ không thể tin được
Sau đó, dường như nàng ta đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt oán hận kia lại hướng về phía Hạ Sơ Thất, cứ như hận không thể ăn thịt nàng
Hạ Sơ Thất nhếch môi, nhìn nàng ta với ánh mắt vô tội, “Huệ phi cần gì phải hận ta? Nếu đã biết mình có thai, vì sao còn khăng khăng tỉ thí cưỡi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482444/chuong-659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.