Đã bị người ta làm thịt nấu thành món dâng lên tận bàn rồi mà vẫn còn phải bất hạnh gánh oan ức
Những nàng hiểu con người của Tinh Lam, tuy nhìn có vẻ không nóng nảy nhưng thực chất lại cố chấp vô cùng, ở nơi này, trong thời gian ngắn ngủi cũng không thể thuyết phục được nàng ta, chỉ đành từ bỏ món thịt dê tươi ngon muốn nhỏ nước dãi kia, để nàng ta chọn món khác, bắt đầu ăn uống hả hê.
Có lẽ trên bàn tiệc chỉ có mình nàng chăm chú vào ăn, không quan tâm đến chơi, rất nhanh nàng đã thu hút được vô số ánh mắt, đợi đến khi nàng nuốt miệng lưỡi vịt trăm hoa xuống bụng, đột nhiên cảm thấy thao trường náo nhiệt ngay lúc này bỗng trở nên yên ắng
“Hoàng hậu rất đói sao?” Thái hoàng thái hậu cười hỏi.
Hạ Sơ Thất đặt đũa xuống, khẽ mỉm cười, trong ánh sáng pha lẫn khói sương, nụ cười của nàng kết hợp với bộ hanbok khiến cho người đối diện cảm thấy nàng thật sự xinh đẹp hiền tuệ, nhưng cũng rất ung dung khoan thai
“Buổi trưa buồn ngủ quá vẫn chưa ăn gì, cũng hơi đói
Mong thái hoàng thái hậu và bệ hạ thứ tội.” Nói đến cuối cùng, nàng gọi hai tiếng “bệ hạ” nhưng lại không hề nhìn Triệu Miên Trạch
Thứ tội gì đó đều là mang ra qua quýt lấy lệ mà thôi, cho dù Triệu Miên Trạch hiền hòa mang theo nụ cười hay là thái hoàng thái hậu hôm nay nhìn nàng chằm chằm như hổ đói tất nhiên sẽ không vì nàng ham ăn mà giáng tội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482435/chuong-650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.