Kiểu giải thích chẳng giống ai này, ngoại trừ nhân tài như Triệu Thập Cửu thì cũng chẳng còn ai khác
Nhưng cũng bởi vì kiểu giải thích kỳ lạ vòng vo này của hắn mà khiến cho một bụng lửa giận trong người bỗng dưng tan biến
“Tục thủ.”
Nàng hừ khẽ
Cái gọi là tục thủ là chỉ nước cờ không cao siêu
Nhìn vào có vẻ như có lợi cho phe mình, nhưng thật ra cũng đồng thời có lợi cho đối phương
Triệu Tôn nhìn nàng, ánh mắt hơi lóe lên, một tia sáng chợt hiện lên trong đáy mắt sâu thăm, như đang cười, lại như không cười.
“Cuộc đối chọi giữa không trung” của hai người đã kết thúc
Hai người gần như không hẹn mà cùng thu tầm mắt về
Trong lúc hai người họ đang “liếc mắt đưa tình” thì tình hình trên sân lại xảy ra sự thay đổi cực lớn
Bắt đầu từ lúc Triệu Tử Nguyệt cao giọng hô “cố lên”, Yến Nhị Quỷ cứ như bị quỷ nhập, chiến mã dưới hông chạy nhanh như bay, cung tiễn trên tay bách phát bách trúng, thân thủ mạnh mẽ như Hậu Nghệ giương cung, nhiệt huyết như xông lên não, đôi mắt đỏ ngầu như máu.
Y không thể thua!
Y không thể thua...
Trong đầu y chỉ có bốn chữ đó
Suy nghĩ dành cho bốn chữ này gần như nhấn chìm tất cả mọi ý thức khác trong đầu y
Vào giây phút này, y thể với chính mình, kiếp này không cần biết phải đổ máu hay mất mạng, y cũng phải bảo vệ tiểu công chúa liều lĩnh ngồi trên đài cao và cả tiểu nha đầu đang hô “Quỷ thúc, da da” kia.
“Lúc nãy người giấu tài, cố ý lừa ta?” Nhìn khí thế của y càng ngày càng mạnh, kỹ thuật bắn liễu cũng tiến bộ thần tốc, Tô Hợp không khỏi thấy lo lắng
Một mũi gã bắn ra bị bay lệch, gã nhìn Yển Nhị Quỷ đầy căm tức, rồi lên tiếng quát mắng dọa nạt
“Đa tạ thế tử đã nhường” Không cần biết Tô Hợp tức giận thế nào, Yến Nhi Quỷ vẫn luôn tỏ ra khách sáo lễ độ.
Dòng máu chỉ rực cháy trong tim, chứ không phải ở trên miệng.
Tình hình rõ ràng đã có sự thay đổi, trong thao trường rộng lớn, tiếng gió dường như to hơn, bầu không khí căng thẳng đến mức khiến người ta không thể hô hấp.
“Hay!”
Một tiếng hô to phát ra từ trong miệng quan viên Nam Yến
“Khá lắm!” Lại thêm một tiếng nữa
“Yến tướng quân! Yến tướng quân!” Rất nhiều tiếng cổ vũ và vui mừng cùng vang lên
Không ai muốn dùng tên tuổi của quốc gia ra nhận thua trước mặt kẻ địch cũ
Từ lâu người Nam Yến đã muốn hả mối giận này rồi, họ lấy cái cớ Yến Nhị Quỷ đã bắn liễu chính xác ba phát liên tục mà hét lên không dứt
“Ngach tú đặct!”
(*) Tiếng mông cổ: Mẹ nó! Tô Hợp vốn dĩ bách phát bách trúng lại một lần nữa “bắn hụt” thêm một phát, thế là gã nổi cáu, bắt đầu chửi tục
Gã là con cháu hoàng thất, vốn đang ở cái tuổi trẻ trung hiếu thắng, cộng thêm lúc nãy chiến thắng liên tục, hiện tại lại bị một đối thủ vốn luôn bị xem thường đuổi kịp, khó tránh sinh hận trong lòng
“Các người..
giở trò trên mũi tên?” Nghe tiếng quát khẽ của gã, Yến Nhị Quỷ xoay đầu nhìn vào mắt gã
“Thế tử nói kỳ thật
Mũi tên trên tay ngài, bắt hụt do tâm
Ai có thể giở trò với ngài chứ?”
Kiểu tỷ thí này có lúc lại so về ý chí
Một khi nhụt chí sẽ nhanh chóng thất bại
Thế là mỗi lần Tô Hợp bắn một mũi tên, thời gian do dự càng lúc càng dài, càng lúc càng không bình tĩnh như trước
Gã chửi vài tiếng “mẹ nó” liên tục, ngay cả Cáp Tát Nhĩ trên đài cao cũng phải cau mày, lúc này cuối cùng gã mới bắt đầu điều chỉnh lại tâm lý.
Nhưng vào lúc này, bắn liễu cũng đã đến hồi kết thúc
Quan tư lễ xuống sân đếm liễu
Vì để thể hiện công bằng nền Bắc Địch cử một người, Nam Yến cử một người xuống kiểm tra
Bắc Địch đếm liễu thắt khăn đen của Nam Yến, Nam Yến đếm liễu thắt khăn đỏ của Bắc Địch
Sau một khoảng thời gian im lặng như tờ, quan tư lễ báo kết quả
“Thế tử Bắc Địch Tô Hợp bắn ba mươi phát, trúng hai mươi sáu phát, bắn trúng hai mươi tư phát chỗ liễu trắng, hai phát chỗ liễu xanh, đón được hai mươi tư lần.”
“Chỉ huy Tam Thiên Doanh Nam Yến Yến Nhị Quỷ bắn ba mươi phát, trúng hai mươi bảy phát, bắn trúng hai mươi lăm phát chỗ liễu trắng, hai phát chỗ liễu xanh, đón được hai mươi lăm lần.”
Khắp thao trường như bùng nổ
Yến Nhị Quỷ thắng Tổ Hợp chỉ cách một mũi tên
Sau một khoảng lặng ngắn ngủi, trên giáo trường liền bùng nổ những tiếng hoan hô chấn động trời đất
Sự ấm ức của quan viên và tướng sĩ Nam Yến cuối cùng cũng tìm được chỗ xả, những lời tán dương vang lên khắp nơi.
“Không! Bổn thể tử không phục!”
Tô Hợp rút thanh đao bên hông ra, chỉ thẳng vào Yến Nhị Quỷ
“Ta muốn giết ngươi!” Ánh mắt của gã mang theo sát khí lạnh lẽo, ngũ quan vốn tuấn lãng nay lại vì phẫn nộ mà trở nên hung tợn vặn vẹo
Dáng vẻ ấy hệt như muốn ăn thịt y, uống máu y.
Nhưng Yến Nhị Quỷ lại cười rút đao ra, trong lúc gã đang lưỡng lự thì thanh đao trên tay gã rơi vào tay Yến Nhị Quỷ lúc nào không hay, y không dùng sức nhưng mũi đao lại kề sát vào cổ Tổ Hợp
“Thể tử Tô Hợp, bắn liễu là phần tại hạ kém nhất.” Y nói một câu rất hờ hững nhưng lại vô cùng khí phách
Vết thương còn đang chảy máu trên tay y cũng có thể chứng minh cho tính chân thật của câu nói đó: Y bị thương nhưng vẫn thắng được Tô Hợp, nếu không bị thương thì còn dẫn xa đến nhường nào? Bắn liễu là mục y kém nhất, nếu còn tỷ thí phần y sở trường thì Tổ Hợp..
sao có thể thắng được? “Thế tử còn muốn tỷ thí tiếp không?” Y hỏi nhẹ
Nếu không muốn mất mặt, Tô Hợp nên chọn không.
Nhưng bây giờ gã lại đang rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, lùi không được, tiền cũng không xong, cả khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, gã nghiến răng ken két
Tất cả những người trong sứ đoàn Bắc Địch đều đen mặt
Trong bầu không khí lúng túng đó, Cáp Tát Nhĩ cau mày, “Tô Hợp, thắng thua là chuyện thường tình của nhà binh, đừng để người khác chê cười Bắc Địch ta không chịu nhận thua.” Y nói xong liền cong môi mỉm cười nhìn Triệu Miên Trạch, ngữ khí không hề tức giận.
“Hoàng đế bệ hạ, xem ra Tử Nguyệt công chúa tôn quý nhất của quý quốc quả thật không có duyên phận với Bắc Địch ta
Theo tiểu vương thấy, nếu vị Yến tướng quân này đã si tình với công chúa như vậy, chi bằng tác thành cho y đi?”
Ánh mắt Triệu Miên Trạch thoáng trầm xuống
Lúc trước phái người ngăn cản Yến Nhị Quy, không cho y tham gia bắn liễu là vì không muốn tác thành, không muốn gả Triệu Tử Nguyệt cho y
Phải biết rằng, thông gia là mối quan hệ bền chặt nhất trên đời
Nếu gả thật, Yến Nhị Quỷ sẽ trở thành em dâu của Triệu Tôn, vậy chẳng khác nào thêu hoa trên gẩm thay cho Triệu Tôn?
Hắn ta không muốn dễ dàng thỏa hiệp, nhưng lại không thể không tiếp lời.
“Yến ái khanh, khi nãy khanh nói cuộc tỷ thí với thể tử Tô Hợp sẽ không tính vào phần bắn liễu lúc nãy, chỉ vì muốn thể từ từ bỏ tư cách phò mã
Bây giờ khanh đã thắng, thế tử Tô Hợp cũng tự nguyện từ bỏ, chuyện này xem như kết thúc.”
Hắn ta dừng lại, khi mọi người đều cho rằng hắn muốn hứa gả Triệu Tử Nguyệt cho Yến Nhị Quỷ thì hắn ta lại cười nhẹ: “ Nhưng cho dù nói thế nào thì khanh cũng đã giành vinh dự cho Đại Yến
Trẫm vẫn phải ban thưởng cho khanh, không biết khanh muốn gì?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]