Cả người Yển Nhị Quỷ cứng đờ, sắc mặt hơi lúng túng
Có một thoáng chốc, y không dám nhìn vào đôi mắt đen láy kia
Đôi mắt quá đơn thuần quá ngây thơ quá vô tội, không hề bị nhiễm một chút tạp chất nào
Cho dù nàng đã từng sinh một bé gái nhưng vẫn chỉ là một thiếu nữ mười mấy tuổi ngây thơ.
“Bẩm công chúa, vị thần không sợ.” Y đáp
“Vì sao không sợ?” Triệu Tử Nguyệt hỏi nhỏ, giống như đang tự lẩm bẩm, lại giống như không cần y trả lời, nàng hừ lạnh, đột nhiên trở mặt, cầm lấy chung trà thanh hoa trước mặt rồi ném về phía y
“Ngươi không sợ, nhưng bổn công chúa lại rất sợ!”
Nàng vừa dứt lời, vô số người âm thầm hít một hơi lạnh
Ý nghĩa trong lời nói này..
quá sâu xa
Yến Nhị Quỷ mím chặt môi, nắm tay siết lại ướt đẫm mồ hôi, nhưng y không cử động, cũng không ngẩng đầu lên, càng không nhìn cảm xúc trên khuôn mặt của Triệu Tử Nguyệt, chỉ cố chấp đứng thẳng người trong im lặng tại đó
“Công chúa bớt giận.” Vành mắt của Triệu Tử Nguyệt đỏ ửng, nhíu chặt ấn đường, dường như khó khăn lắm mới lấy đủ can đảm, lời nói tiếp theo tuy có hơi nhẫn tâm, nhưng nếu nghe kĩ thì là do Triệu Tử Nguyệt đến ngay cả việc mắng chửi người khác cũng nghèo từ
“Ngươi cho rằng mình là ai? Chỉ một câu không sợ chết là người mang đầu mình ra đặt cược à? Nếu ngươi không có đầu mà còn lén lén lút lút đến hù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482422/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.