“A Thất đừng giận, là gia không tốt.” Hạ Sơ Thất hừ hừ nói, “Thái độ nhận sai tốt như vậy có phải đã làm điều gì có lỗi với thiếp không?”
Triệu Tôn cười nhẹ, cuộn cả chăn lẫn người nàng vào lòng.
“Đồ ngốc hẹp hòi.” Bốn canh giờ, ba ngọn nến
Hai người, một cái chăn
Trong lúc ồn ào, bọn họ nói chuyện rất lâu, sau khi Hạ Sơ Thất ngáp vô số cái, nói xong chuyện của Triệu Tử Nguyệt, lúc này mới nói với Triệu Tổn những lời đồn mà mình bảo Giáp Nhất truyền ra ngoài.
Triệu Tồn không hề ngạc nhiên, “Khi nghe thấy chuyện này, gia biết ngay là nàng làm.” Hạ Sơ Thất nhướng mày, đầu kề sát tay hắn, “Tại sao?”
Triệu Tôn cười nhẹ, “Phụ nữ ấy mà, lúc nào chả thế.” Hạ Sơ Thất xùy một tiếng, “Được, coi như chàng lợi hại
Vậy chàng cũng biết là thái hoàng thái hậu phái người tới đây rồi chứ?”
Triệu Tôn nhíu mày, trong ánh đèn lúc tỏ lúc mờ, sắc mặt sáng tối bất định.
“Chính vì biết nên gia mới tới.” Hạ Sơ Thất trừng hắn một cái
“Triệu Thập Cửu, có biết nói lời ngọt ngào không vậy? Chàng không thể nói một hai câu nghe vừa tai à?”
Triệu Tôn khẽ nhếch khóe miệng, trong lòng đã hiểu, ôm chặt lấy nàng, “Ừ, gia vì nhớ A Thất nên mới tới đây.” Hạ Sơ Thất bị dáng vẻ vô tội của hắn làm cho phì cười, bộ dạng híp mắt cười đó nhìn rất đắc ý, “Cái này còn được xem như chàng đạt yêu cầu, có thể làm cha ruột của Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482407/chuong-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.