“Quy tắc trò chơi do thiếp quyết định
Gia, chàng không có ý kiến gì chứ?”
“Vi phu không dám.” Hắn nghe theo nàng, không kéo khăn xuống.
“Được.” Hạ Sơ Thất vui vẻ nhìn “chú cừu đang chờ lên đĩa” này, đôi mắt đen láy đầy ý cười, hiếm khi nàng mới chiếm hoi từ chỗ Triệu Thập Cửu nên tâm trạng cực kỳ vui sướng: “Trò chơi này có tên tâm linh tương thông
Lát nữa thiếp sẽ viết chữ trên người chàng, sau đó chàng sẽ đoán, thời gian là một nén hương
Nếu chàng có thể đoán trúng hết, sau một nén hương là trò chơi kết thúc
Đoán sai một chữ, trò chơi sẽ kéo dài thêm một phút, cứ thế mà tính ra.”
“Một phút?”
“Đã nói với chàng rồi mà, mười lăm phút là một khắc.” “Ổ? Đêm hôm khuya khoắt, A Thất hào hứng thế ư?”
Không biết Triệu Tôn đang than thở hay đang cười mà trong giọng nói tràn đầy sự bất đắc dĩ
“Tất nhiên!” Hạ Sơ Thất hất cằm, cực kỳ đắc ý, “Khó khăn lắm thỏ trắng mới bắt được sói xám, không nghĩ cách trừng trị chàng, há chẳng phải thỏ trắng hiền lành quá ư? Sau này cứ phải bị sói sám bắt nạt mãi à?” Vì mình thành thỏ trắng, Hạ Sơ Thất thấy buồn nôn đầu tiên
Quả nhiên, Triệu Tôn cũng không thể nhịn cười
“Nếu nàng là thỏ trắng, thì thỏ khắp thiên hạ này chắc xấu hổ chết mất.” “Đa tạ lời khen của gia!” Hạ Sơ Thất bật cười, xoa mặt hắn, trêu ghẹo, “Vậy rốt cuộc Tấn vương điện hạ đồng ý không? Có dám chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482388/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.