Vậy việc này, trẫm phải làm phiền hoàng thúc rồi.” “Là chuyện phải làm.” Triệu Tồn như cười như không.
Hai người ngồi dưới ánh đèn lồng trong phòng, lá mặt lá trái khách sáo với nhau hồi lâu
Triệu Miên Trạch dường như thật sự tin tưởng hắn, cùng Triệu Tôn thương thảo rất nhiều triều vụ không chút giấu giếm
Ví dụ như những lo lắng về bên ngoài, như nội chiến đang xảy ra ở Cao Ly, như người Oa hay quấy rầy bá tánh Đại Yến trên biển, âm thầm cướp đoạt tài vật, như Ngột Lương Hãn của bộ lạc Thát Đát đột nhiên nổi dậy, có xu hướng đe dọa đến biên thùy phía Bắc đang yên ổn
Triệu Tôn nói hết, không giấu riêng
Từ xưa đến nay, bất luận là trị quốc hay bình thiên hạ, mọi việc đều là dệt hoa trên gấm cho đế vương, bề tôi luôn cố gắng hoàn thành bổn phận của mình
Trong điện thường vang lên tiếng nói cười, trong bộ dạng hai người đang trò chuyện vui vẻ với nhau nhưng thật ra trong lòng mỗi người đều đang dốc lòng ứng phó.
Triệu Tôn thản nhiên mà thong dong như vậy, càng khiến cho Triệu Miên Trạch không thể nhìn thấu hắn
Không cần nghi ngờ gì nữa, hắn là một con mãnh hổ, một con mãnh hổ thâm tàng bất lộ trong núi
Từ xưa đến nay, một núi không bao giờ chứa hai hổ, sao Triệu Miên Trạch lại có thể đồng ý cho hắn tồn tại trên cùng một ngọn núi với mình chứ?
Triệu Miền Trạch không tin hắn đã hoàn toàn quên những chuyện trước kia.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482340/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.