Ngay lập tức, nàng đổi giọng, trêu ghẹo: “Tạ ơn người đã không xuống tay, tạ ơn ngươi năm đó tha mạng.” Đuôi lông mày Đông Phương Thanh Huyền nhếch lên, hắn ta cũng bật cười
“Nếu thời gian thật sự có thể quay lại, lúc ở huyện Thanh Cương, ta sẽ không bỏ thuốc cho nàng, nếu có bỏ, cũng sẽ không...” không đưa nàng lên giường Triệu Tôn.
Ngừng lại một chút, nửa câu sau hắn ta không nói nữa, chỉ cười một cách yêu nghiệt để sửa miệng
“Cũng sẽ không hạ mấy loại thuốc vô dụng như thế.”
Hoàng thành, ban đêm, tại điện Chính Tâm, ngọn đèn dầu sáng tỏ
Triệu Miên Trạch ngồi đơn độc giữa phòng
Nơi này là điện Chính Tâm, cũng là điện Cẩn Thận trong thời Hồng Thái, là nơi Hồng Thái Để thường xử lý chính vụ sau khi lên triều
Sau khi Triệu Miên Trạch kế vị, không chỉ học theo Hồng Thái Để về “cẩn thân” (tự rèn luyện tính cẩn trọng),mà còn bổ sung tư tưởng của mình, đổi tên điện Cẩn Thân thành điện Chính Tâm
Hắn ta yên lặng uống trà, đang đợi một người, cũng đang nhớ một người
Tiếng bước chân truyền tới, Hà Thừa Ân ở bên ngoài bẩm báo
“Bệ hạ, Tấn vương điện hạ yết kiến.” Tay Triệu Miên Trạch siết lại, đặt tách trà lên chiếc bàn chạm trổ long phượng, gương mặt thể hiện ý cười ấm áp, khoác áo bào đứng dậy, tự mình đi ra phía cửa điện
Bên ngoài cánh cửa sơn son, một người đàn ông mặc áo bào thân vương đang đứng đón gió
Vừa đẹp đẽ cao quý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482339/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.