người của kiếp sau, hẳn là một vương gia phong kiến mà...
Bữa tiệc náo nhiệt không biết bao giờ mới tàn, Triệu Tôn rời khỏi lúc canh mấy nàng cũng không biết
Từ đầu tới cuối, nàng vẫn luôn ở trạng thái thất thần, chỉ cảm thấy nụ cười khiến khuôn mặt cứng đơ rồi
Cho tới khi mọi người lần lượt rời đi, Triệu Miên Trạch ôm lấy vai nàng, nàng mới ngẩn ngơ hội tỉnh trở lại, giật mình thật mạnh.
“Ngươi làm gì vậy?”
Triệu Miên Trạch cúi đầu nhìn nàng, cười, “Ở nơi này, nàng nghĩ ta có thể làm được gì? Muốn làm gì cũng phải về tẩm cung, hay là hoàng hậu rất gấp?”
Thời gian này, quan hệ của hai người luôn tràn ngập sự lạnh lẽo, hắn ta cũng khó mà trêu đùa và pha trò
Hạ Sơ Thất hơi đơ người, không trả lời hắn ta
Hắn ta dường như đã nhìn ra tâm trạng của nàng không được tốt, than thở một tiếng, không nói gì nữa, cũng chẳng hơi đầu để ý nhiều người đang nhìn bọn họ nữa, hắn ôm thẳng nàng vào lòng, rồi ra khỏi điện Lân Đức.
Trong lòng mọi người thầm cảm thán
Trước đông đảo quần thần mà hoàng đế lại làm như vậy, thật sự là sủng ái tới tận xương tủy rồi.
Cảm thấy cả đường đi bị cứ người ta nhìn không tốt lắm, nhưng Hạ Sơ Thất lại không từ chối, hoặc có thể nói là không có sức để chống lại hắn ta
Đầu óc nàng mơ hồ, không thể nói rõ là mùi vị gì.
Đã tới ngoài điện mà nàng vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482322/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.