“Mẹ nó!” Hạ Sơ Thất tức giận trừng mắt nhìn hắn, không còn chút hình tượng nào
Hoặc có thể nói rằng, trước mặt Triệu Thập Cửu, nàng chưa từng đoan trang bao giờ
Nàng nghiến răng, túm lấy hắn, giọng điệu cực kỳ không thân thiện.
“Được, Thập Cửu gia thương trời thương dân, gặp ai cũng sẽ cứu
Nhưng cứu thì đã cứu rồi, vì sao chàng lại ôm thiếp? Còn ôm chặt như thế, vì sao thà để bản thân mình bị thương cũng muốn bảo vệ thiếp? Có phải chàng sẽ nói, nếu là người khác, chàng cũng ôm như thế, cũng sẽ liều mình bảo vệ như thế không?”
Hắn cười khẽ, ngữ điệu lạnh lùng, “Nương nương nghĩ nhiều quá rồi, đó chỉ là kể tạm thời của bổn vương trong lúc cấp bách thôi
Khiến người hiểu lầm, xin lỗi!” Nói xong hắn định bỏ đi, nhưng Hạ Sơ Thất lại túm lấy hắn không buông, “Triệu Thập Cửu, ở đây không có ai khác, chàng nói cho thiếp nghe một câu, chỉ một câu thôi, hoặc chàng gật đầu cũng được
Chàng không quên thiếp, đúng không?”
Nhìn khuôn mặt hắn ẩn trong bóng đêm, Hạ Sơ Thất nói rất nhỏ, như đang phẫn nộ, như đang cầu xin
Nhưng hắn vẫn lạnh lùng, hất mạnh tay nàng ra, dường như không muốn nói thêm bất kỳ câu nào nữa.
Hắn phản ứng như thế làm Hạ Sơ Thất run lên, lửa giận xông thẳng lên đầu
Từ khi ở Âm Sơn, nàng đã coi mình là thê tử của hắn
Ngôi hoàng lăng hùng vĩ ấy từng làm chứng cho lời thề trang trọng của họ
Những điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482312/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.