“Hôm nay có lẽ trời sẽ mưa đấy, Tấn vương điện hạ nghĩ sao?”
Triệu Tôn im lặng nhìn y, vẻ mặt như được phủ thêm một tầng sương lạnh, “Không phải trời mưa, mà là mưa rất to.” “Ta tin.” Cáp Tát Nhĩ gật đầu
Trên mặt sông dày đặc thuyền, chẳng có ngọn gió nào lùa được tới
Khi màn đêm buông xuống, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện tia chớp như bổ rách màn đêm đen kịt.
Mùa hạ đã đến, mưa to cũng sắp tới
Trong đêm tối đen như mực, trên sông le lói ánh đèn của thuyền chài, giữa sấm chớp bịt bùng, có vài người lặng lẽ xuống từ một chiếc thuyền quan..
Sấm sét đì đùng, bầu trời âm u
Trong hoàng cung, đêm nay cũng không hề yên bình
Một đêm, tinh thần Hạ Sơ Thất rất bất ổn
Vì Tiểu Thập Cửu, nàng ép bản thân phải đi ngủ sớm, không tự hỏi rốt cuộc ở cung Càn Thanh đã xảy ra biến cố gì nữa
Nhưng năm lần bảy lượt, càng muốn ngủ thì tâm ma càng nặng, nàng mở trừng mắt nhìn màn lụa buông rủ trước mặt, không một gợn gió, ánh nến bên ngoài màn lập lòe như ma trơi, tiếng sấm ngoài điện đinh tai nhức óc, đêm mưa bão mang một chút lạnh lẽo, gió cuộn lên từng cơn, rất dễ làm người ta cảm thấy khiếp sợ
Nàng không hiểu lịch sử nhưng lại hiểu rõ bệnh tình của Hồng Thái Để nguy kịch, đối với một quốc gia và một triều đình mà nói, đây là vấn đề rất lớn
Sự an nguy của một vị quân vương có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482294/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.