Nô tài lại dám khinh thường chủ, quả nhiên.” Triệu Miên Trạch thản nhiên nhìn cậu ta một lúc lâu, nghĩ đến tình cảm thân mật giữa Triệu Tôn và Hạ Sở, nhìn thấy dáng vẻ trung thành bảo vệ chủ của gã nô tài của Triệu Tôn này, trong lòng đột nhiên như bị một con ruồi bay vào, buồn bực không nói được thành lời
Khí huyết xông lên não, hắn gần như không do dự, nâng chân lên đá mạnh vào ngực Trinh Nhị Bảo.
“Cút!”
“Điện hạ...” Trịnh Nhị Bảo chồm tới muốn ngăn cản hắn lại
“Người đâu, kéo xuống, đánh hai mươi trượng!”
Nghe thấy lời ra lệnh lạnh như băng của hắn, vài tên thị vệ nhanh chóng chạy từ ngoài cửa vào, im lặng lôi Trịnh Nhị Bảo đi
Trịnh Nhị Bảo gào thét xin tha thứ để chủ tử của cậu ta có thể nghe thấy tiếng cậu ta lúc này.
Quả nhiên, giữa tiếng xin “tha mạng” liên tục của cậu ta, rèm cửa phòng tắm bị Tinh Lam vén lên, một thân ảnh xinh đẹp mang theo hơi nước thản nhiên bước ra, tiếng cười trong trẻo.
“Hoàng thái tốn điện hạ thật uy phong, ngài định làm gì thế?”
Nàng vừa mới tắm xong nên hai gò má ửng hồng, mắt long lanh nước, cười cực kỳ xinh đẹp
Không giống các cung phi khác lúc nào cũng bọc mình đến kín mít, nàng lười nhác để tóc ướt xõa ra, cổ áo hơi hé mở để lộ ra cái cổ trắng ngần mịn màng và xương quai xanh tinh tế, mắt cá chân trắng muốt nhẹ nhàng hiện lên theo từng bước chân, làm cho ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482283/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.