Người có nhìn thấy cục máu trong thùng phân chưa? Nếu không phải sẩy thai thì sao lại có hình như thế được? Ta đây ở trong cung suốt những năm qua, chưa từng nói dối bao giờ.”
Lộng Cầm hỏi lại, “Vậy nhau thai đó đang ở đâu? Thai nhi bốn tháng đã thành hình, sao lại không có tử thai?”
Mặt bà đỡ Ngô tái mét, liếc nhìn vài chủ tử đang đứng bên cạnh, bắt đầu ấp úng, một câu nói ngắn cũn, vậy mà lắp bắp một hồi lâu mới nói xong, “Tất nhiên là đã lẫn vào máu, rơi vào thùng phân, ta đã mang đi xử lý rồi.”
“Bà đang nói dối!” Lộng Cầm tái mặt, nhìn Bão Cầm lúc này đang nhắn mày khổ sở, quát lên, “Bão Cẩm, ngươi nói xem, có thấy cái thai đâu không?”
Hai tay Bão Cầm run lên, đầu gần như cúi gục xuống trước ngực, “Nô tỳ không biết, nô tỳ không nhìn thấy gì hết
Lúc đó nô tỳ rất hoảng sợ, sợ lắm, không dám nhìn kĩ...”
Lại thêm một đợt tranh luận nữa
Nhưng tranh luận vẫn chưa kết thúc.
Bởi vì lúc đó trong phòng chỉ có bốn người, hai bà đỡ, Lộng Cầm và Bão Cầm
Lộng Cầm đứng ra chỉ nhận, bà đỡ Ngô lắp bắp, Bão Cẩm hoàn toàn không biết gì, còn lại một mình bà đỡ Cung, người phụ trách cầm gậy gỗ ép bụng, thấy tình hình này, với một người ở trong cung đã lâu, sao có thể không hiểu cơ chứ? Bà ta chỉ nói không nhìn thấy rõ, còn chiếc thùng phân, thứ duy nhất có thể dùng làm vật chứng đã bị xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482256/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.