“Nếu không phá được thì sao?”
Sắc mặt Hạ Đình Đức biến đổi, lạnh lùng nhìn gã ta.
“Không cần biết có phá được hay không, đều giết không tha, không bỏ sót một ai.”
Trương Lập đi nhanh ra khỏi doanh trướng, hướng về phía đại doanh, trên đường đi dường như phát hiện cái gì đó, nhìn phải trải một hồi, lại vòng về doanh trại của chính mình, sắc mặt hết xanh lại trắng.
Gã vừa mới đi vào, lại có một người nhanh chóng đi vào theo.
“Trường đại nhân, đã lâu không gặp.”
Trương Lập lo lắng vén rèm nỉ lên, nhìn ngó ra bên ngoài rồi thở phào một hơi nhẹ nhõm.
“Tình hình ở Liêu Đông thể nào rồi? Công tử phân phó chuyện gì?”
Người nọ có vóc dáng thon gầy, thân mặc giáp sắt của quân tốt Đại Yến, dường như là không mặc quen nên không ngừng điều chỉnh mũ sắt trên đầu, miệng nói: “Công tử bảo ta tới nói cho ngươi, hiện giờ thế cục ở Liêu Đông đã ổn định rồi.” “Ổn định rồi sao? Không phải là nước Cao Thương xâm phạm à?” “Đây cũng là chuyện mà công tử không dự đoán được, công chúa nước Cao Thương bị giết, lão hoàng để không có đầu óc kia thật sự nổi giận, phái Lý Lương Ký chinh phạt Liêu Đông
Đừng coi thường Cao Thương chỉ là nước nhỏ, chủ soái Lý Lương Kỷ là một người rất có chủ kiến
Hắn lãnh binh xâm nhập Kiến Châu, không trực tiếp khiêu chiến Định An hầu, ngược lại còn dâng thư cầu hòa.”
Trương Lập há hốc mồm vì kinh ngạc: “Dâng thư cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482176/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.