“Là cái gì?” Đông Phương Thanh Huyền sửng sốt.
Hạ Sơ Thất nhìn kĩ hẳn từ trên xuống dưới, cười hì hì, “Có phải đầu bị cửa kẹp không? Đây là chữ à? Cái này rõ ràng là ký hiệu đặc biệt, làm sao ta biết được nó là cái gì.”
Chỉ là vẻ mặt nàng lúc vừa thấy chữ tiếng Anh thì quá mức vui sướng, hiện giờ có tỏ vẻ ngây ngô không biết đi chăng nữa, với tính cách khôn khéo của Đông Phương Thanh Huyền thì sao không nhìn ra nàng có điều băn khoăn cơ chứ? Hắn ta lại đẩy tờ giấy đó lên trước, ý bảo nàng nhìn lại một lần, sau đó cười khẽ, “Thất tiểu thư thật sự không nhận ra sao?” “Thật mà.” Hạ Sơ Thất gật đầu đầy nghiêm túc, “Chỉ là không biết Đại đô đốc lấy thứ này ở đâu ra thế?” Hỏi xong, nàng đột nhiên nghĩ đến vách đá bị hủy hoại kia, hít một hơi, suy đoán: “Chẳng lẽ là lấy từ mộ cổ..
à không, hang động của đồn trú kia?” Đông Phương Thanh Huyền cũng không trả lời thẳng câu hỏi của nàng, chỉ cuộn giấy lại, lại cất đi, cười không hề bận tâm
“Thất tiểu thư quá không có thành ý hợp tác rồi.” “Đại đô đốc nói như thế là sao, ta không hiểu.” “Nàng hiểu, nàng muốn có được lợi lộc cho người trong lòng của nàng, lại không muốn phân cho bổn tọa một chén canh.” Giọng điệu của hắn ta chứa sự u oán không nói lên lời, “Bạc tình bạc nghĩa như thế, sao bổn tọa có thể hợp tác với nàng được chứ?”
Bạc tình bạc nghĩa? Quả thực, Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482171/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.