Hai mắt hắn trừng lớn, hoảng hốt nhìn ra sau lưng nàng.
“Sau lưng người, có cái gì.” Giáp Nhất luôn rất trầm ổn, nhưng lúc này hắn ta lại hét lên sợ hãi như thế, Hạ Sơ Thất đột nhiên thấy sống lưng lạnh toát, lồng tơ dựng ngược, sờ lên bao tay tỏa ái trên cổ tay trái theo bản năng, xoay người sang chỗ khác
Nhưng trước mặt trống rỗng, ngoài bóng đêm ra thì chỉ có vách đá, làm gì có cái gì?
Nàng giật mình, “Có cái gì chứ?”
Hắn ta ở sau lưng, nói: “Cô không nhìn thấy à?”
Âm thanh này lạnh thấu xương, tràn ngập hoảng sợ khiến cho cả người nàng phát lạnh, máu bắt đầu chảy ngược
Chẳng lẽ là Giáp Nhất nhìn thấy thứ mà nàng không thể thấy sao? Nắm chặt bao cổ tay tỏa ái, giọng nàng hơi trầm xuống, “Rốt cuộc là cái gì?”
“Sau lưng ngươi, tất nhiên là ta rồi.”
Nàng xoay người lại, lúc này sau lưng chẳng phải hắn ta sao? Hạ Sơ Thất hoàn toàn không ngờ Giáp Nhất từ trước tới nay luôn đứng đắn cũng biết trêu đùa người khác, nhất thời dở khóc dở cười
Nàng tỏ vẻ tức giận xoay người lại, nhìn chằm chằm hắn ta, từng bước lại gần.
“Ngươi muốn đánh nhau đúng không?”
“Ngươi không đánh lại ta.”
Giáp Nhất trả lời quá đương nhiên, giống như hắn ta căn bản chưa từng trêu đùa nàng vậy.
Hạ Sơ Thất nhìn hắn ta, đột nhiên ngẩn ra, rồi cười cổ quái, chậm rãi giơ tay lên, chỉ ra phía sau lưng hắn ta, nghiêm túc nói: “Ta không đánh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482170/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.