Cổng thành lúc này người đến người đi, ngựa xe đông đúc, thủ vệ mất kiên nhẫn, nhìn cách ăn mặc trên người ba người họ, chẳng hề tin cách nói này chút nào: “Các vị cô nương, hầu gia của chúng tôi trị quân cực kỳ nghiêm khắc. Đừng nói các người không thể nào là người nhà của hầu gia, cho dù phải đi nữa, cũng phải xuất trình lệnh thông hành.”
“Đại ca...”
“Đi đi đi! Đi qua một bên, đừng chắn đường của người khác.” Lục Nhi nôn nóng như lửa đốt, muốn đi lên lý luận với gã thì bị Triệu Như Na nắm lấy cổ tay, ba người vội vàng lùi lại về sau, đứng qua bên đường. Nàng biết, chưa gặp được Trần Đại Ngưu thì không thể tùy tiện để lộ thân phận. Hoặc cho dù nàng muốn để lộ thì người ta cũng chưa chắc đã tin.
Triệu Như Na nhíu mày, “Lệ Nương, người xem... có cách gì không?”
Vì để tiến hành sự, Lệ Nương vẫn mặc cải nam trang, trên đường đến đây, nàng ta và Triệu Như Na đóng giả thành phu thê, Lục Nhi đóng vai nha đầu, ba người đã quen thân, Lệ Nương cũng không kiêng kỵ thân phận của nàng, cúi đầu nói nhỏ một câu: “Đợi tối đến rồi nói.”
Triệu Như Na gật đầu, “Chỉ đành như thế.”
Ba người tìm một nơi dừng chân rồi vòng trở về, ngồi trong một một quán cơm cách cổng thành không xa, vừa ăn vừa quan sát tình hình canh gác. Không ngờ vừa ngồi xuống thì nghe thấy tiếng bàn luận bên cạnh. Từ trong nội dung bàn luận của họ có thể phán đoán được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482130/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.