Sở lương y nằm trong phạm vi tiền điện phủ Tấn Vương, ở cách viện Thừa Đức và viện Thanh Đường rất xa, nên nàng hoàn toàn không biết chuyện xảy ra ở bên kia. Nghĩ đến Penicillin, khó khăn lắm nàng mới gặp được Chu Công thì bỗng cảm giác giường bị lún xuống, sau đó một vật thể nặng đè lên làm nàng giật mình, cơn buồn ngủ bay mất, nàng bỗng nhiên mở mắt ra.
“Ai đó?”
“Gia nhà nàng...”
Giọng nói trầm khàn, mang theo hương vị quen thuộc, nhất thời đuổi cơn buồn ngủ của nàng chạy mất.
Đã nói mà, bên ngoài có thủ vệ, sao người khác có thể vào đây được? Phù! Nàng thở phào. Giơ tay ra, xoa mặt hắn trong bóng tối, cười hề hề. “Nhớ ta à? Đến thăm ta?” Khẽ “ừ” một tiếng, hơi thở nặng nề của hắn phả lên mặt nàng, đồng thời, xúc cảm nóng bừng trên người hắn cũng khiến nàng giật mình, nàng liền ngửa đầu lên, “Này, chàng làm sao thế? Sao mặt lại nóng như vậy?” “Sở y quan...” Bàn tay khô ráo của Triệu Tôn vuốt ve cằm của nàng, đối con ngươi lấp lóe, nhìn chằm chằm vào mắt nàng trong bóng tối, “Không sao, gia chỉ thấy hơi nóng.”
“Nóng”
Tất nhiên là Hạ Sơ Thất nhìn ra được hắn rất nóng, hơn nữa không phải là kiểu nóng bình thường, mà cả người như sắp bốc lửa. Đẩy tay hắn ra, nàng định bắt mạch cho hắn, nhưng khi vừa nhấc vai lên thì lại bị hắn đè mạnh xuống.
“Mẹ nhà nó! Triệu Tôn, chàng đã uống bao nhiêu rượu hả?”
Sống lưng bị đụng phát đau, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3481960/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.