Hắn từ từ lấy thứ gì đó trong ngực ra, đặt lên bàn, đẩy tới trước mặt nàng.
“Bờ lan đã xong rồi.”
Trước mặt nàng chính là chiếc gương gỗ hoa đào.
Ánh mắt Hạ Sơ Thất sáng lên. Đã lâu nàng không được thấy vật nàng yêu thích này rồi, nên gần như là nhảy lên giật lấy, lật qua lật lại tra xét. Thấy hắn gìn giữ cẩn thận, không hư hại chút nào, còn lau sáng bóng sạch sẽ, tâm trạng nàng tốt lên, còn đặc biệt cầm soi gương, thấy hình như ngoài vết sẹo xấu xí trên trán, da của nàng cũng trắng hơn chút từ ngày bắt đầu dưỡng da.
Ừ, có thể tiếp tục cố gắng. Nàng vui vẻ nghĩ, cất gương gỗ đào vào vạt áo trước ngực, rồi ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng trong nhìn Triệu Tôn.
“Cảm ơn người đã trả lại cho ta.”
Triệu Tôn nhíu mày, “Ta chuẩn bị áp giải ông ta hồi kinh.”
“Ơ, vì sao?” Hạ Sơ Thất lấy làm lạ hỏi, “Tên Phạm Tòng Lương này không giữ lại được. Ngươi nên tiêu diệt ông ta, những chuyện kia sẽ không có ai biết.”
Triệu Tôn càng nhíu chặt mày hơn, nhìn lên. Hắn nhìn nàng hồi lâu rồi từ từ đứng dậy. Triệu Tôn không nói gì, chỉ quan sát nàng một lúc rồi mới khẽ vung ống tay áo lên, quay người đưa lưng về phía nàng, lạnh lùng lên tiếng:
“Trần Cảnh.”
“Có thuộc hạ.” Một người đàn ông áo đen lúc nào cũng đi cạnh hắn bước nhanh vào từ ngoài phòng. Đi theo y còn có Nhị Quỷ và hai thị vệ khác. Ngoài ra, còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3481870/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.