“Thanh Huyền được biết, Phạm Tòng Lương dùng tấm bia đá giả ngàn năm phạm tội khi quân, chính là do nô bộc Sở Thất của ngài xúi giục gây nên. Bổn tọa có bằng chứng, có căn cứ.” Dùng một chút, Đông Phương Thanh Huyền nở nụ cười mang ý sâu xa như biết rõ hết, nói đầy ẩn ý:
“Thanh Huyền hi vọng, điện hạ cũng sẽ không dung túng cho kẻ gian này mới phải?” Triệu Tôn lạnh lùng nhìn hắn ta, mặt không biểu cảm, nhưng cảm giác lạnh lẽo lại tỏa ra bốn phía. “Bổn vương cũng khuyên người một câu. Người của bổn vương, ngươi không động vào được đâu.” Nói xong, hắn lạnh lùng nheo mắt, giọng nói lạnh lẽo như xuyên mấy phá sương, nặng nề quát:
“Dẫn đi!”
***
Hạ Sơ Thất chưa làm bánh hoa hồng bao giờ. Trước đây nàng đã làm không ít bánh ngọt, cũng khá ngon. Nhưng ở thời đại này, nguyên liệu hay dụng cụ làm bánh đều không dễ tìm. Nghe Mai Tử nói xong, nàng đột nhiên hứng chỉ, kéo Mai tử vào bếp nhóm lửa cho nàng, định làm bánh hoa hồng mà Triệu Tôn từng ăn khi bé.
Đã vào tháng Chạp rồi nên dĩ nhiên là không có hoa hồng mới hái. Cũng may nơi đây có sự giao thoa thực phẩm giữa Tứ Xuyên và Vân Nam. Ở huyện Thanh Cương có tộc người Vân Nam dùng cánh hoa hồng tươi làm thành đặc sản “kẹo hoa hồng”, có thể sử dụng tạm thời thay thế cũng được. “Sở Thất, tỷ làm gì thế?” Mai Tử giúp nàng nhóm lửa, tò mò hỏi. “Bánh hoa hồng” Hạ Sơ Thất nhếch môi vui vẻ, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3481869/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.