“Lý trí nói cho ta biết rằng không thể làm vậy, nhưng mặt mũi của ngươi... thực sự quá ... quá đáng ghét... Ta muốn cắn ngươi một cái.” Nàng lảm nhảm, đầu óc không tỉnh táo lắm, người cũng trở nên nóng nảy, đột nhiên xoay
u người, nắm chặt lấy áo ngủ của Triệu Tôn, lóng ngóng kéo tới kéo lui, không ngừng cọ xát vào người hắn.
“Không muốn chịu thua thiệt, không muốn ông đây hủy hoại ngươi thì cắn ta mau...
Nàng càng áp sát hơn, động tác càng lúc càng quá đáng, cả người gần như đã vùi vào lòng hắn. “Đừng nhúc nhích!” Triệu Tôn khẽ quát một tiếng, miễn cưỡng khống chế nàng. “Ủa, Triệu Đê Tiện... Giọng của người nghe là lạ...” Hạ Sơ Thất xấu xa nheo mắt lại, nhìn vào mắt hắn, “Nói, có phải người nổi lòng muốn đánh mèo* với ta đúng không?”
(*) Nỗi lòng đánh mèo: mang tâm địa xấu.
“Nổi lòng muốn đánh mèo?” Trên khuôn mặt quý khí của Triệu Tôn hiện vẻ khó hiểu.
“Ha ha, ta sẽ không nói cho ngươi biết nổi lòng muốn đánh mèo là gì đâu. Người đó... nham hiểm xấu xa... thoạt nhìn cứ tưởng là một chính nhân quân tử... nhưng thật ra... Không được... ta phải kiểm tra một chút.”
Nếu như không có thứ thuốc “Sướng Hoan Kiều” kia, có lẽ Hạ Sơ Thất cũng không to gan thế. Nhưng lúc này rõ ràng là nàng không bình thường. Nàng cảm thấy nếu có thể khiến Triệu Đê Tiện mặt lạnh, ruột lạnh, tim lạnh, lời lẽ lạnh nhạt có “phản ứng làm loạn” gì đó, thì quả thực còn khoái chí hơn đùa bỡn Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3481851/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.