Hôm qua nước lũ đã rút, nhưng khắp nơi vẫn hoang tàn đầy bùn đất, ở đó có một cỗ xe ngựa dát vàng sơn đen rõ ràng không hợp hoàn cảnh xung quanh dừng lại. Hai bên đường dưới chân núi là những ánh nhìn vui vẻ của muôn dân bách tính đến tiễn đưa, là tiểu nô mà Tấn Vương điện hạ “vô cùng sủng ái” trong truyền thuyết, Hạ Sơ Thất và Tấn Vương điện hạ cùng trèo lên xe ngựa.
“Ngươi không sợ bị người ta nói người thích đàn ông, ham mê đồng tính sao?” Hạ Sơ Thất cười hỏi. “Không sao.” Vẻ mặt hắn không hề thay đổi. Hạ Sơ Thất cong môi, nở nụ cười, “Nói hay thật! Ngài không sao thì đúng rồi, nhưng còn ta thì sao? Gia, nghĩ tới Sở Thất ta đây đường đường là một người đàn ông... À không, đường đường một cô gái, lại bị ngài ấn định thành luyến đồng của điện hạ ngài. Ngài thấy chuyện này có công bằng với ta không?”
Triệu Tôn bình tĩnh nhìn nàng, đáp hết sức thản nhiên tự đắc, “Không công bằng.”
Hạ Sơ Thất nghe xong thì vui mừng, “Ha, coi như ngươi cũng có chút lương tâm. Vậy ngươi nói xem nên đền bù tổn thất cho ta thế nào?” “Sở Thất.” Hắn đảo mắt nhìn sang, rồi thở dài, “Trước nay, trên thế gian không có công bằng.”
“Này này, rõ ràng là bắt nạt ta đúng không?” Hạ Sơ Thất nhướng mày. “Đúng thế. Gia là chủ của ngươi, ngươi là nô tài của gia, bắt nạt ngươi là chuyện đương nhiên.” Triệu Tôn bình tĩnh nói, cũng không nhìn nàng nữa mà nhắm mắt lại, lười biếng dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3481836/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.