Triệu Tôn dựa vào chiếc giường mềm chạm khắc hoa lê, khuôn mặt kiêu căng thờ ơ nhưng không còn vẻ nóng nảy vừa rồi nữa, “Biết sai rồi?”
Hạ Sơ Thất lén nhìn hắn một cái, rồi đột nhiên hiểu ra, hắn còn phải dùng nàng nên sẽ không làm gì nàng, chỉ là nàng đã chọc tới uy nghiêm Vương gia của hắn, nên hắn cần một cái thang đi xuống. “Gia, ta đến lập công chuộc tội đây. Rửa chân thôi!” Nàng cười giả lả, sớm đã không còn sự sợ hãi nữa. “Ta nói cho ngài biết, ngay cả cha của ta còn chưa được ta rửa chân cho đầu, ngài là người đầu tiên đấy, có phải đang cười trộm không hả?” Hạ Sơ Thất nhẹ nhàng tháo giày da, vớ gấm của hắn ra, rồi ngậm uất ức mà tu bổ tự tôn bị tổn thương nghiêm trọng của mình. Thật ra kiếp trước nàng không có cha nên không có phúc được rửa chân cho ông.
Nghe nàng cằn nhằn, Triệu Tôn không trả lời. Đặt hai bàn chân của hắn vào chậu nước ấm, rồi ngẩng đầu lên, nàng đúng lúc thấy vẻ mặt kỳ lạ của hắn.
“Này, ánh mắt của ngài có sâu, hay trên mặt ta nở ra hoa vậy?” “Ra phía sau bình phong lấy rượu cho gia.” Hắn chỉ bình thản sai khiến Nàng tức giận hừ hừ, xoay người đi, thầm nghĩ cách nói ra diệu kế của mình, đồng thời thuyết phục được hắn.
“Đây ạ.” Nàng đưa bầu rượu bạch ngọc cho hắn, trong phòng nhanh chóng lan ra hương rượu thoang thoảng. “Rượu này thơm quá, tên gì thế?” Triệu Tôn không trả lời câu hỏi của nàng, “Rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3481810/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.