MỘT NGƯỜI MẤT TÍCH
Thẻ bài trắng không có thân phận đặc thù.
Không có hình vẽ, không có chữ viết, chỉ đơn giản có một màu trắng.
Không có thân phận đặc thù?
Vương Vân Chi lúc này không biết nên cảm thấy may mắn, hay là nên cảm thấy tiếc nuối. Cậu nhìn khắp nơi, phát hiện mọi người cũng đang kiểm tra thẻ của mình, ai nấy cũng đều che giấu kĩ cảm xúc, không nhìn ra được tâm tình bên trong.
"Ai có được thân phận đặc biệt, bước lên nói ra cho mọi người đi, chúng ta cùng nhau giải quyết vấn đề." Trương Trung Mẫn nói.
Lặng ngắt như tờ, không ai dám đứng ra.
"Lộn xộn cái gì, lão tử không có danh tính, cứ kệ đi."* Vương Diệc táo bạo đứng lên, chỉ vào mấy người kia phát tiết: "Ai mẹ nó cầm thẻ Lãnh Chúa Hắc Ám, tao nói cho mày biết đừng có mà động tới lão tử, cùng lắm thì có chết cùng chết!"
( * phần cuối là "爱咋咋地" mà mình chả biết dịch sao cho hợp ngữ cảnh, ai biết gì cmt giúp mình nha)
"Đúng vậy, mục đích của mọi người đều là phải chạy khỏi cái nơi rách nát này, chúng ta tốt nhất là nên nghe theo Thiên Sứ Quang Minh, mọi người đều nên hợp tác với nhau mới phải." Một giọng nữ ôn nhu vang lên, đó là một cô gái dáng dấp cực kỳ mỹ lệ thanh tú, cô tên Dương Vũ Tinh, là thành viên trong một nhóm nhạc nữ.
" Vậy Lãnh Chúa Hắc Ám kia phải làm sao đây?"
"Đúng đấy, Lãnh Chúa Hắc Ám sẽ khiến cho chúng ta giết hại lẫn nhau, cái này sao được?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-soi-con-trong-tro-choi-sinh-ton/170811/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.