KHỞI ĐẦU
Trước khi bất tỉnh, Vương Vân Chi dường như nhìn thấy khối rubik trong tay Lâm Đồng Nhi đột nhiên to lên, trong nháy mắt chiếm hết cả sảnh đường, nuốt sống toàn bộ người ở đó.
Cậu có lẽ mất đi ý thức cũng không lâu, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã tỉnh lại.
Lúc cậu mở mắt, liền nhìn thấy một khung cảnh trắng xóa, sau đó chính là cảm giác được cái rét lạnh thấu xương.
Có lẽ mình đã bị truyền tống đến một nơi băng giá.
Khắp nơi đều là lớp tuyết dày, ngẩng đầu chỉ nhìn thấy bầu trời xám xịt, u ám, bông tuyết không ngừng rơi, nhìn ra xa có thể thấy được một khu rừng thông, người tuyết không biết được ai đắp lên, mặt hồ đã đóng băng...... rất nhiều.
Nhìn sang bên cạnh -- bên trái là Dư Lệ, bên phải là đôi song sinh, mấy người bọn họ cũng ngây ngẩng cả ra, lại lập tức ngồi xổm ôm lấy đầu gối rét run, bên sau xuất hiện không ít người, nhìn sơ lược, là những người cùng bị điểm danh lúc nãy.
"Chuyện này là thế nào? Tôi đang mơ sao, trợ lý đâu mất rồi?"
"Là ai đang giở trò, mau nhanh đứng ra, nếu không tôi báo cảnh sát."
"Trò đùa mới nổi? Camera giấu đâu rồi?"
"Đây là nơi quỷ quái nào, cái khối rubik tử vong là sao? Định để chúng ta vừa đến đã chết rét à?"
Mấy người vừa mới truyền tống tới đều không chấp nhận sự thật này, có người tức giận gào thét, có người im lặng quan sát, có người mong đợi điều gì đó, nhưng sau một giây, tất cả đều phải ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-soi-con-trong-tro-choi-sinh-ton/170810/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.