Chương trước
Chương sau
Edit: Hoa Hồng Đào
La Tiểu Xuyên hiếm khi chủ động như vậy, trong lòng khá là đắc ý, lông mày nhướn một cái đưa tay kéo Đường Lẫm xuống hôn lên cổ hắn.
Đường Lẫm bị khiêu khích đến mức chỉ hận không thể làm chết y, tay bóp đầu nhũ mạnh mẽ siết hai lần: "Tự anh chọn, một là liếm đến bắn ra, hai là làm đến bắn ra!"
La Tiểu Xuyên theo lời nói của hắn liền tưởng tượng một hồi, eo có chút run rẩy, y rên hừ hừ rồi mạnh miệng nói: "Để xem bản lĩnh của cậu tới đâu."
Khiêu khích trần trụi như vậy khiến ý muốn chinh phục của Đường Lẫm càng mãnh liệt, hắn xoay người một phát vỗ lên mông y, âm thanh phát ra vang dội khiến đối phương kêu "a" một tiếng tức thì ngẩng đầu lên căm tức nhìn hắn.
"Chờ lúc nữa coi như anh có khóc cũng đừng nghĩ tới chuyện xin tha."
La Tiểu Xuyên nghe xong có chút nổi da gà, khí thế bắt nạt người vừa nãy hoàn toàn tiêu tán, y đang tính cò kè mặc cả liền cảm giác hạ thể bị khoang miệng ấm áp bao lấy, y rên một tiếng, toàn bộ lý trí lập tức bay mất, eo đong đưa kiên trì phối hợp với đối phương.
"A! Đừng, đừng cắn... a... ưm!" Rõ ràng là có chút đau, nhưng y cảm thấy so với bình thường thì kích thích hơn rất nhiều, đặc biệt là khúc thịt non trên đỉnh bị hàm răng đối phương nhẹ nhàng rà quét thì tê dại thật giống như có dòng điện chạy qua, khiến y không tự chủ được cả người run lên: "Đường... Đường Lẫm! Đừng... a a... "
Đường Lẫm ngậm cả lấy hai quả cầu tròn mà mút, tay xoa nắn tính khí y, đầu ngón tay dính nhơm nhớp một mảnh còn phát ra âm thanh tiếng nước, nghe thấy đối phương rên lên một tiếng nghẹn ngào thì không nhịn được lại mạnh tay hơn một chút.
"A a! Nhanh, sắp đến rồi... Lại dùng lực... ưm! Một chút..." La Tiểu Xuyên thân thể càng ngày càng căng chặt, cảm giác sắp đạt tới cao trào khiến y thoải mái đến ngón chân cũng co lại, miệng hô lung tung.
Nhưng mà giữa lúc y kêu to để chuẩn bị bắn ra thì đối phương lại đột nhiên buông tay và miệng ra, cảm giác trống rỗng lập tức xâm chiếm loại bỏ khoái cảm, cứ như tính khí đang ngẩng cao đầu thì bị người ta tạt một chậu nước lạnh vậy, khó chịu khiến y suýt chút nữa chửi bậy. Y mê mang nhìn Đường Lẫm, nhưng lại không biết đôi mắt ướt át của mình càng làm cho đối phương muốn trêu đùa y hơn.
"Cậu, nhanh... nhanh sờ đi!"
"Có muốn dùng lưỡi liếm lên không?" Đường Lẫm thấp giọng hỏi, ngón tay chặn lên tiểu huyệt, chốc chốc lại xoa xoa.
"Muốn! Muốn! Nhanh một chút... A! Không phải chỗ đó..." La Tiểu Xuyên gật đầu như giã tỏi, đối phương nói cái gì y đều đồng ý, chỉ cần để y bắn ra là được. Tiểu huyệt phía sau bị đối phương kích thích mà trở nên ngứa ngáy khó nhịn, chỉ muốn ngón tay kia chà mạnh hơn chút nữa.
Đường Lẫm nheo mắt lại, thấy miệng huyệt kẹp chặt lấy nửa đốt ngón tay hắn rồi theo sự run rẩy của chủ nhân mà co rụt lại, hắn cúi đầu thè lưỡi, không phải liếm lên vật cứng phía trên, mà dọc theo cái khe liếm lên lỗ nhỏ ở mặt sau.
Hai mắt La Tiểu Xuyên vốn đang nhắm chặt phút chốc khẩn trương mở ra, y vừa khiếp sợ lại vừa xấu hổ kêu "a" một tiếng rồi định né tránh, nhưng bị Đường Lẫm giữ chặt liếm mấy lần khiến y kêu thảm thiết. Y lúng túng che mặt, nước mắt muốn chảy ra, nhưng cơ thể không chống cự nổi khoái cảm đang kêu gào.
"Đường Lẫm... xin cậu đừng liếm chỗ đó... a..." y hét lên rồi lại cuống quít che miệng lại, cái nơi ngay cả khi tự an ủi y cũng không chạm qua lại bị đối phương dằn vặt như vậy, vừa khó chịu lại vừa thoải mái, y che miệng nghiêng người sang một bên, toàn thân run từng trận, nhưng vẫn không ngăn được tiếng rên rỉ tràn ra: "A a... đừng cắn... ô..."
So với phía trước, tiểu huyệt bị Đường Lẫm chăm sóc khiến y hoảng sợ, mỗi khi đầu lưỡi đối phương đụng vào, y sẽ run cầm cập, toàn thân căng ra cứ như lâm vào đại địch.
"Thả lỏng một chút, ngón tay em không di chuyển được." Đường Lẫm dùng đầu lưỡi tiếp tục làm ướt miệng huyệt đóng chặt, như hờn dỗi mà day cắn vào lớp thịt bên cạnh.
"A!! Không... không được, thật sự không được... a a..." La Tiểu Xuyên kinh sợ thở dốc một tiếng, trong lòng mắng có bản lĩnh thì cậu để cho tôi liếm thử xem cậu phản ứng thế nào.
Y cảm thấy cặp mông bị dùng sức tách ra, thứ trơn trượt nóng ẩm ngày càng tỉ mỉ mà liếm láp ra bốn phía, thậm chí khi y vừa thả lỏng nó liền thử đi sâu vào trong. Y thở hổn hển, thỉnh thoảng phát ra tiếng nghẹn ngào, toàn thân mồ hôi ướt đẫm cứ như vừa vớt từ dưới hồ nước lên vậy.
Đường Lẫm thấy rốt cục y cũng thả lỏng người, một ngón tay chậm rãi theo vách tường ướt nước trượt vào, nhưng không dám vào sâu bên trong mà chỉ dùng ngón tay trái phải khuấy đảo mở rộng tiểu huyệt, thuận tiện tìm tới điểm mẫn cảm kia.
La Tiểu Xuyên bị ngón tay và đầu lưỡi làm khiến thân thể cơ hồ tan vỡ, cả đầu đều vùi vào trong gối, nhưng mắt không nhìn thấy gì thì cảm giác da thịt lại đặc biệt rõ ràng. Điểm mẫn cảm bị tìm thấy, y kêu lên sợ hãi rồi co giật một hồi, tiếp theo đó điểm kia bị xoa nắn dồn ép, khoái cảm mãnh liệt lập tức liên miên đánh tới, y ngửa cổ lên há miệng hút khí, ngay cả khi Đường Lẫm luồn ngón tay thứ hai vào cũng không hề hay biết.
Đường Lẫm dùng hai ngón tay tiếp tục nhẹ nhàng mở rộng tiểu huyệt, tuy rằng chỉ có một chút, nhưng đủ để hắn nhìn thấy bên trong hơi lộ ra chút thịt đỏ tươi, vừa nghĩ tới nơi này đã từng siết chặt lấy tính khí của mình thì hô hấp của hắn liền rối loạn, hắn đưa lưỡi vào, liếm láp trước sau trái phải, lại còn cố ý tạo ra tiếng động.
La Tiểu Xuyên bị loại cảm giác xa lạ kia doạ sợ, khóe mắt đỏ lên, cảm giác bên trong huyệt đạo lại càng rõ ràng, đặc biệt là cái đầu lưỡi cứ nhích tới nhích lui... Y không dám nghĩ nữa, vừa khóc nức nở vừa hét lên: "Đường Lẫm! Cmn cậu mau đi ra!"
Đường Lẫm biết La Tiểu Xuyên đúng là tức giận, nhưng hắn chính là không muốn nghe mà càng dùng sức liếm láp, đẩy một ngụm nước vào, ngón tay tiếp tục nghiền ép lên điểm mẫn cảm.
"A a...thật chua... A! A!" Bụng dưới La Tiểu Xuyên không ngừng co giật, đỉnh tính khí chảy ra chất lỏng rồi nhỏ lên bụng, tựa như là tinh dịch mà lại không giống, y chỉ cảm thấy toàn bộ hạ thể vừa chua xót lại căng trướng thoải mái tới cực điểm, tính khí dù không có an ủi nhưng tiểu huyệt được đối phương chăm sóc tận tình mà rốt cục bắn ra chút dịch, khoái cảm so với bình thường còn lớn hơn, mấy giây sau mới dứt.
La Tiểu Xuyên suýt chút nữa bị cái cảm giác này làm cho trái tim ngừng đập, y tức giận chỉ muốn túm lấy Đường Lẫm đánh cho một trận, chỉ có điều y còn chưa tỉnh táo lại, hai chân bị đối phương nhấc lên và thứ kia lập tức đâm vào.
"A... cậu điên rồi! A a... chậm, chậm một chút...!"
Mặt sau còn chưa được thỏa mãn dễ như ăn cháo mà tiếp nhận thứ khổng lồ kia, so với đau đớn thì tựa hồ như đang hoan nghênh đón chào.
Đường Lẫm đung đưa thắt lưng rắn chắc, hoàn toàn không kiêng nể gì mà nỗ lực va chạm, làm người đàn ông dưới thân a a kêu to, trong chốc lát tay đối phương cuốn lấy eo hắn bắt đầu xin tha.
"Cuối cùng là ai thua?"
"Hả...?" La Tiểu Xuyên thất thần nhìn hắn, hiển nhiên là còn chưa rõ hắn đang hỏi cái gì, vật cứng vừa lùi ra khỏi miệng huyệt dường như là trừng phạt, bộp một tiếng liền đi sâu vào tới gốc, chỉ chừa hai quả trứng bên ngoài, y hoảng sợ liên tục kêu thảm thiết: "Tôi thua, tôi thua! Ai da nhẹ chút... A a a!"
"Thế ai mới là vợ ai?"
"..."
Y không nói lời nào Đường Lẫm liền bất động, dừng lại ở bên trong để hưởng thụ cảm giác bị hút lại, sau đó lại đâm trái đâm phải, cuối cùng La Tiểu Xuyên phải chịu thua, y nghĩ thầm hảo hán không tính toán thiệt thòi trước mắt, có thể tiến có thể lùi mới là đàn ông đích thực.
"Tôi, tôi là vợ của cậu được chưa, cmn cậu nhanh lên một chút!"
Đường Lẫm thấy La Tiểu Xuyên đỏ mặt liền cười đến mười phần gian trá, nhưng hắn vẫn chưa vừa lòng, ghé sát đến liếm lên tai y: "Gọi hai tiếng ông xã em nghe một chút đi!"
"... Đường Lẫm, cậu đừng quá đáng."
"Vợ gọi người đàn ông của mình là ông xã mà quá đáng? Gọi hay không gọi đây?" Đường Lẫm đem chân y mở rộng ghé lên cánh tay khiến nửa cái mông lơ lửng rồi bắt đầu hung hăng ra vào, tư thế này khiến tính khí hắn càng thuận tiện va chạm vào điểm khoái cảm của đối phương, mỗi lần tiến vào đều đỉnh sát qua nơi ấy.
"A a a... đừng chạm chỗ kia... A!" La Tiểu Xuyên cau mày, phấn khích tại điểm mẫn cảm khiến tính khí cũng cảm nhận được sung sướng, y có chút sợ hãi, nhưng lại không chống cự nổi dục vọng trong thân thể, cuối cùng vẫn run rẩy đưa tay ra vuốt ve tính khí, hai mặt trước sau giáp công khiến y thoải mái một hồi, kết quả lại càng thêm kích thích người nào đó.
"Hô... anh siết em chặt như vậy còn chưa đủ đúng hay không?" Đường Lẫm mạnh mẽ đẩy vào làm tiểu huyệt căng lên, miệng kêu: "Anh Xuyên... bà xã... có sướng hay không, hả?"
"Ô... thoải mái... A a, muốn bắn...!"
Đường Lẫm ghìm tay y lại, dùng tay mình đặt lên tính khí của y, ngón tay vuốt nhẹ trên lớp lông: "Không được bắn, trước tiên gọi ông xã đã."
Rõ ràng chỉ còn một chút như vậy liền đạt đến cao trào, La Tiểu Xuyên khó chịu ưỡn lưng, cuối cùng khịt mũi trầm thấp - kêu lên: "Ông xã".
Đường Lẫm cũng không làm khó y nữa, vừa cười vừa tăng thêm chút lực trên tay, lúc La tiểu Xuyên bắn ra liền cúi người chặn miệng không cho y rít gào.
"Tránh ra, tôi muốn đi tiểu." Rốt cục cũng xong, thở phào nhẹ nhõm, La Tiểu Xuyên liền đẩy nam nhân đang đè trên người.
"Được, cùng đi."
Đường Lẫm Cười híp mắt khiến y có trực giác không tốt, nhưng lại không có cách nào từ chối... La Tiểu Xuyên hừ một tiếng rồi đáp ứng, kết quả sau khi vào WC liền hối hận.
"Đường Lẫm! Cậu ngày mai... a a!"
"Ngày mai làm gì?" Đường Lẫm cắn tai y, không ngừng thổi khí vào trong.
"A a! Đừng... trước tiên bỏ ra đã... muốn... nhịn không được! Ừm!" Lúc này La Tiểu Xuyên đang đạp lên mu bàn chân Đường Lẫm, mặt trước hướng về bồn cầu, mặt sau đang bị tên kia dán sát mà xuyên xỏ, một tay y chống vách tường, một tay thì túm chặt cánh tay Đường Lẫm, nếu đối phương không ôm eo y thì đại khái là y đã mềm nhũn người mà tuột xuống.
"A! A... Đường Lẫm... ô..."
"Vậy thì tiểu ra đi, đằng nào chúng ta cũng ở trong WC rồi mà." Đường Lẫm thở gấp, khi đối phương kìm nén thì tiểu huyệt mặt sau kẹp chặt khiến hắn suýt chút nữa không rút ra được, hắn liền đơn giản không rút ra toàn bộ, mà là nhanh chóng đẩy sâu vào, một tay ấn lên cái bụng hơi nhô ra của La Tiểu Xuyên: "Bà xã, anh siết sắp chết em rồi, ngoan, thả lỏng, tiểu ra được liền thoải mái." La Tiểu Xuyên tan vỡ - nghẹn ngào một tiếng, tính khí bởi vì không khống chế được mà nhỏ ra chút nước khiến y vừa vui thích vừa chua xót, cảm giác này so với đạt cao trào cũng kích thích không kém, phía sau y co rút từng trận, siết cho Đường Lẫm run run bắn ra. Tiếng nước chảy gần nửa phút mới ngừng, La Tiểu Xuyên có cảm giác cả người vô lực như mọi khi - ngã lên người Đường Lẫm, mệt đến không muốn mở mắt. Đường Lẫm ôm y nói: "Bà xã, em muốn đi tiểu vào bên trong có được hay không?" Kết quả làm La Tiểu Xuyên sợ đến nhảy dựng định tránh đi thì lại bị hắn ôm trở về, cười cười động viên: "Ngốc, lừa anh thôi, em sẽ không làm chuyện đó với anh." La Tiểu Xuyên lườm hắn, nhéo thật mạnh lên bắp đùi: "Giúp tôi tắm! Còn nữa, từ mai trở đi cậu phải rửa bát trong vòng nửa năm." Đường Lẫm đau đến nhếch miệng hít khí, có chút dở khóc dở cười, nếu rửa chén bát mà có thể sàm sỡ bà xã, vậy hắn rửa cả đời cũng không thành vấn đề.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.