Edit: Hoa Hồng Đào
"Ông chủ, cho tô mì!" La Tiểu Xuyên ngáp một cái rồi tìm chỗ ngồi xuống, tay cầm quyển tạp chí hờ hững lật từng tờ.
Hai hôm nay Đường Lẫm không xuất hiện, tháng ngày trôi qua rảnh rỗi, y bèn hào hứng đi phỏng vấn ở hai công ty, nhưng mà trình độ văn hóa không phù hợp nên đối phương không tuyển. Thật ra chỉ cần một câu nói của Đàm Kỳ hoặc Đường Lẫm thôi, y có thể dễ dàng kiếm được một công việc hành chính, nhưng y biết năng lực của mình có hạn, sau khi nghĩ kỹ một buổi tối y liền quyết định sẽ mở một cửa hàng nhỏ, chỉ cần tự nuôi sống bản thân là đủ.
Tuy mắt đang nhìn hình ảnh và những dòng chữ dày dặc trên tờ báo nhưng đầu óc y thì đã bay lên tận chín tầng mây, tên nhóc thúi kia không biết chạy đi đâu? Không phải đã xảy ra chuyện gì chứ? Hừ, nếu còn không xuất hiện nữa thì vĩnh viễn cũng đừng đứng trước mặt y đi...
Chợt đỉnh đầu bị một bóng tối che phủ, một nam nhân ngồi xuống cái ghế đối diện, y ngẩng đầu lên liếc hắn một cái sau đó tiếp tục điềm nhiên ngồi đọc báo.
"Mì của anh đây." Rất nhanh, người phục vụ quán bưng bát mì sợi đặt lên bàn: "A, vị tiên sinh này, ngài cần gì?"
"A... không cần, chúng ta là người quen." Nam nhân đối diện trả lời rồi chỉ chỉ vào La Tiểu Xuyên, nhưng La Tiểu Xuyên không thèm liếc hắn lấy một cái, thản nhiên cầm đôi đũa rồi cúi đầu ăn. Hắn có chút lúng túng nhìn cậu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-mot-nam-nhan/1507823/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.