🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Bổn cẩu —– Dư Ninh bắt đầu đã kêu cậu như thế, nghiễm nhiên cách gọi này trở thành tên thanh niên. Thanh niên không chút nào tự biết, vừa nghe Dư Ninh gọi cậu liền lập tức vô cùng cao hứng chạy vội tới trước mặt hắn. Cậu cao hứng đến hỏng rồi, mấy ngày nay quả thực quá đỗi hạnh phúc đến mức không biết phải làm sao.

Dư Ninh nói chờ thời tiết tốt hơn lại nói chuyện, nhưng bão táp cuồng phong đi qua hắn vẫn không nhắc tới việc cậu phải rời đi, chỉ nói trước tiên dẫn cậu tới gặp bác sĩ. Thứ hai khi đi làm, Dư Ninh mang cậu đến bệnh viện thú cưng, chữa trị cái chân què và đôi mắt của cậu.

Tình huống bổn cẩu làm bác sĩ thú y lắp bắp kinh hãi, y nói thẳng, “Không xong rồi, không xong rồi!”

Què chân, mắt sưng, rụng lông, thiếu dinh dưỡng, quả thực hỏng bét đến không thể hỏng hơn được nữa.

“Anh thật sự thiện lương, cẩu cẩu gặp được người như cậu thật sự là quá may rồi, anh nhất định phải chăm sóc nó thật tốt nhé!” Nam bác sĩ cao lớn cường tráng vừa nói vừa gạt lệ, Dư Ninh trợn mắt há hốc mồm.

Bác sĩ cúi đầu, dùng ngữ khí ôn nhu cực kỳ không hề tương xứng với dáng người hỏi bổn cẩu, “Cẩu cẩu, mi thích chủ nhân mới sao?”

Bổn cẩu vừa nghe liền lập tức gật đầu liên tục, gâu gâu hai tiếng, thân mật cọ cọ ống quần Dư Ninh.

Bác sĩ cảm động, “Nhìn xem, cẩu cẩu thực sự rất thích anh! Thật ngoan! Cẩu cẩu mi không cần lo lắng, ta nhất định sẽ chữa khỏi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-mot-chu-cho-luu-lac/4282968/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.