Liếc mắt sơ qua một cái cũng thấy rõ thức ăn trên bàn còn rất nhiều. Thần Hi ngồi xuống, tháo cà-vạt ra, người quản gia đứng bên cạnh lập tức tiếp nhận.
“Ôm người qua đây.”
Triệu Kiệt mặt mày căng thẳng bị K ôm trở lại bàn ăn, đặt xuống chiếc ghế bên cạnh Thần Hi. Chờ K thu tay về, hắn liền vịn vào mép bàn, khó khăn nhích đến vị trí xa nhất khỏi Thần Hi.
“An phận một chút, ăn xong ta sẽ mang ngươi đến hậu hoa viên đi dạo.”
Triệu Kiệt bị bàn tay to lớn của Thần Hi giữ chặt, cả người bị cưỡng chế ép quay về chỗ cũ. Y xoay người đứng dậy, đem chiếc ghế nhỏ đặt dưới chân hắn, sau đó mới bắt đầu dùng cơm.
“Ăn nhiều lên đi, có mấy thứ ngươi còn chưa đụng đến kìa.”
Thần Hi gắp một ít thức ăn bỏ vào trong chén Triệu Kiệt, nhìn đối phương đang nhíu chặt lông mày.
“Ta ăn không vô.”
“Đại thúc, đừng lộn xộn nữa, công ty có chút chuyện, tâm tình ta không tốt cũng không có tâm lực ứng phó ngươi.”
“Không ai kêu ngươi ứng phó ta, chỉ cần ngươi để cho ta rời đi.”
Triệu Kiệt thì thào tự nói, chợt nghe bên cạnh truyền đến ‘Rầm’ một tiếng, thân thể kinh hãi theo phản xạ run rẩy vài cái. Hắn vô thức liếc mắt nhìn Thần Hi, thấy gương mặt kia dù vẫn mang theo ý cười, thế nhưng hắn có thể dễ dàng cảm giác được sự giận dữ ẩn giấu bên trong.
“Đại thúc, ta cho ngươi hai sự lựa chọn. Hoặc là bây giờ ngươi tự mình chủ động uy no cái miệng phía trên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-dai-thuc/1283751/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.