“……” Hai mắt cô đẫm lệ. Cho tới bây giờ cô cũng chưa từng nghĩ tới cái gì mà một đêm lãng mạn trong phòng tổng thống. Cuối cùng thì ai phá ai. Anh ta còn dám trách móc cô? Có anh ta cùng ở đây, cô cũng đừng mong đợi có cái gì lãng mạn! Leng keng leng keng……
Tiếng chuông cửa vang lên càng lúc càng dồn dập.
Anh không quan tâm, vẫn như cũ hôn lên vẻ mặt yếu ớt của cô, “Lăng Vũ Hi, tôi không quen nhìn thấy em khóc.” Dáng vẻ sư tử cái thường ngày trước kia đi đâu mất rồi?
“Anh…… Đáng ghét!” Cô nức nở, thở hổn hển. Cô cũng không quen khóc. Việc đó không phải là việc của một Lăng Vũ Hi mạnh mẽ.
“A?” Anh nhoẻn miệng cười tươi, “Tôi đã nói mà, không mắng tôi thì sẽ không phải là Lăng Vũ Hi.”
Không cho cô cơ hội cãi lại, cúi đầu, hai cánh môi mỏng mang theo sự trừng phạt đè ép xuống, cắn nuốt đôi môi cô.
“Ưm……” Cô có chút bối rối, nhắm chặt hai mắt, tuyệt đối không dám mở ra. Nước mắt theo khóe mắt trượt xuống, thấm vào chăn đệm. Cô thầm thở dài, im lặng thừa nhận nụ hôn ngang ngược này. Cảm giác vành môi bị nhấm nháp bồng bềnh mát lạnh.
Cứ như vậy, lưỡi của anh quấn lấy cô, sục sạo khắp mọi ngóc ngách, giống như qua thật lâu, lại giống như chỉ vừa chớp mắt, như bông tuyết rơi xuống mặt băng trong phút chốc đã tan đi.
“Ưm……” Cô không cầm lòng nổi rên khẽ. Có lẽ anh chính là kiếp số của cô, khiến cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-co-dau-nho/2634600/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.