Lăng Vũ Hi nhặt lên chiếc áo kimônô hoa màu xanh biếc anh ném qua, hít vào một ngụm khí lạnh, có chút kinh ngạc lớn tiếng nói, “Anh sẽ không bảo tôi mặc cái này chứ?” Lúc này cô không còn một mảnh vải che thân, tốt xấu gì bên trong cũng phải mặc thêm nội y…chứ. Đây là lần đầu tiên cô mặc Kimono Nhật Bản. Quả thật, nó không khác chiếc áo khoác cực đại của cô cho lắm.
Úy Trì Thác Dã vừa liếc mắt đã nhìn thấu nổi băn khoăn của cô, “Bình thường mặc Kimônô bên trong sẽ không mặc quần áo. Em không biết sao?”
“Hả?” Cô ngớ ra. Hai mắt nhìn chằm chằm vào chiếc áo khoác bằng lụa trên tay.
Leng keng leng keng, tiếng chuông cửa thiếu kiên nhẫn lại vang lên lần nữa.
“Đừng cằn nhằn nữa, nhanh mặc vào đi!” Anh khẽ nhíu hai hàng lông mày. Trong giọng nói lộ ra sự thiếu kiên nhẫn, thậm chí là đầy vẻ bất đắc dĩ.
Lăng Vũ Hi bĩu môi, miệng lẩm bẩm, “Tôi cũng không phải là kẻ biến thái. Làm gì có người nào mặc áo choàng mà không mặc đồ lót? Đúng vậy…… Tôi sẽ không đi làm cái việc biến thái như vậy……” Cho dù cô có lầm bầm oán giận, nhưng tiếng chuông cửa dồn dập đã làm cho cô không còn sự lựa chọn nào khác, phải mặc vào chiếc áo kimônô hoa màu xanh biếc mà cô rất không muốn kia!
“Mặc xong chưa?” Lúc này, Úy Trì Thác Dã đã chuẩn bị xong, chỉnh chu gọn gàng, không còn chút dấu vết hoan ái nào. Đàn ông thường là như vậy. Một giây trước còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-co-dau-nho/2634598/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.