🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thác Thụy thật sự ngoan ngoãn đi ra bên ngoài vườn hoa chơi cũng mèo con. Lần đầu tiên em có thể ôm một chú mèo một cách thoả thích, bởi bây giờ bạn mèo này đã là của em rồi.



Em thật sự rất thích Hoắc Hoan vì đã quan tâm em nhiều thứ như vậy. Có lẽ đã rất lâu rồi Thác Thụy mới có thể cảm nhận được sự ấm áp bên trong trái tim.



Mới đầu bản thân còn không muốn ở bên cạnh Hoắc Hoan, hiện tại Thác Thụy lại rất khao khát của thể cùng anh đi thêm một đoạn đường thật dài nữa.



"Mèo con à, gọi em là Tiểu Yêu có được không", bởi em cảm thấy con mèo này quá đáng yêu đi , rất giống yêu tinh nhỏ.



Thác Thụy cùng Tiểu Yêu chơi đùa một lúc rất lâu, đến khi nhận ra đã là gần trưa rồi, em nghĩ đã đến lúc đi về ăn bữa trưa. Tất nhiên là cùng Hoắc Hoan.



Mặc kệ đám vệ sĩ cứ luôn lãi nhãi đi đằng sau, em chạy về biệt thự chính tìm anh.



Có một vài khu, một vài căn phòng trong biệt thự là người bình thương không thể bước vào. Điển hình như tầng cao nhất là nơi mà Thác Thụy và Hoắc Hoan sống. Tầng này kể cả người làm hay vệ sĩ đều không được phép bước lên. Chỉ có Bác Triệu mới được phép tiến vào dọn dẹp vệ sinh.



Thác Thụy một mình ôm mèo đi lên tầng cao nhất, tìm mãi cũng không thấy Hoắc Hoan đâu. Đành bước xuống. Kiến trúc của biệt thự em biết sơ sơ, miễn cưỡng vừa mò đường vừa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-bao-boi-ngoc/3727935/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.