Hứa Trừng bị Diệp Chu hào phóng làm cho sợ ngây người, cậu nhìn cái thẻ trước mặt, cảm giác bản thân như đang nằm mơ.
Diệp ca rốt cuộc là nhà đầu tư thần tiên gì vậy!
Dù cho Hứa Trừng có tự tin như nào đi nữa thì cũng không thể không thừa nhận, lúc trước khi cậu bỏ hạng mục kia vào Kinh Chập quả là một việc làm vô nghĩa.
Lúc trước khi biết có người nguyện ý đầu tư hạng mục làm cho Hứa Trừng kinh ngạc không thôi, hiện tại vừa nghe cậu nói cậu thiếu tiền, ngay cả lí do cũng không hỏi mà trực tiếp đưa thẻ luôn!
Thấy Hứa Trừng không nhận, Diệp Chu trực tiếp nhét thẻ vào trong tay cậu, sảng khoái mà nói: "Cậu cứ việc tìm người, chúng ta không thiếu tiền, biết không."
Hứa Trừng: "... A?"
Diệp Chu vỗ vỗ bờ vai cậu, hiển nhiên đối với tình huống bây giờ vô cùng hài lòng.
Đời trước từng nghe nói làm mảng điện tử vô cùng đốt tiền, bây giờ chân chính làm, phát hiện quả nhiên là danh bất hư truyền, quả thực là đốt tiền trong một nốt nhạc.
Quan sát một vòng bên trong, Diệp Chu suy nghĩ một hồi lại bổ sung: "Tôi nghe nói mỗi chiến đội đều có cho mình một trụ sở huấn luyện, bên này nhìn có chút đơn sơ, nếu không thì các cậu cũng đi thuê một cái căn cứ đi."
"Tôi nghe nói hình như còn cần phải có huấn luyện viên, giám đốc, bảo mẫu gì đó, nói tóm lại là cần rất nhiều, vậy nên, trước tiên mọi người cứ đi tìm người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-dinh-phai-tieu-het-tien-cua-nhan-vat-phan-dien-truoc-khi-han-pha-san/3557490/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.