Hơn 4 giờ sáng, lúc Cận Tiêu vừa mới nằm xuống không lâu, Lý Nhất Xuyên đã thức dậy. Hắn ngay cả tắm cũng không kịp, lấy từ tủ lạnh một khối bánh mì Cận Tiêu ăn còn dư, vội vàng đi gặp mẫu hậu đại nhân. Bà sau khi biết hắn cùng Cận Tiêu chia tay liền hoan hỉ vui mừng y như lễ mừng năm mới.
Mẫu hậu đại nhân nhìn hắn thì thanh xuân dào dạt che mặt, vui vẻ nói: “Biến suất rồi biến suất rồi, nghe mẹ đích nói quả nhiên biến suất rồi.”
Mắt buồn ngủ mông lung mà ừ một tiếng, Lý Nhất Xuyên cúi xuống gặm bánh mì miếng được miếng không, lâu sau mới kịp phản ứng: “Nói cái gì?”
“Đương nhiên là chuyện con cùng Cận Tiêu chia tay rồi ~”, mẫu hậu đại nhân càng nghĩ càng vui vẻ, tìm một băng ghế đá kéo Lý Nhất Xuyên ngồi xuống, hỏi han tình hình: “Ai~ mau nói cho mẹ biết sao con lại nghĩ thông suốt như vậy.”
Lý Nhất Xuyên ngẩn người, hỏi lại: “Nghĩ thông suốt?”
“Đùa mẹ hả”, mẫu hậu đại nhân bất mãn, “Con như thế nào quyết định cùng Cận Tiêu chia tay?”
“A.. Việc này a”, Lý Nhất Xuyên hạ mí mắt, chậm rãi cắn một miếng bánh mì, ngữ khí thản nhiên, “Con chưa định cùng em ấy chia tay.”
Mẫu hậu đại nhân: “…”
Lý Nhất Xuyên: “Chỉ là đùa em ấy chút thôi.”
Mẫu hậu đại nhân: “… …”
Mẫu hậu đại nhân hốt hoảng nói: “Mày mang chuyện chia tay ra làm trò đùa?”
Lý Nhất Xuyên: “Ân.”
“Bẩn!”, mẫu hậu đại nhân nhéo mặt, vô cùng đau đớn lầu bầu, “Lòng của mày thực bẩn…”
Lý Nhất Xuyên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-dinh-khong-noi-lai/44264/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.