Edit: Tieumanulk
Ngô Tang giúp Lăng Diễm ôn tập đến giờ Dậu liền đứng dậy rời đi. Trước khi đi còn không quêndặn dò Lăng Diễm nhớ làm xong bài tập, Lăng Diễm ngoan ngoãn gật đầu, tiễn Thái Phó đưa đến cửa. Thật ra bất luận Tề Điềm hay Ngô Tang đều là dạng người ôn hòa, tấm lòng thiện lượng dễ hương lượng, không nỡ nhìn người khác chịu khổ. Dù bị chiếm đi tiện nghi cũng không để trong lòng.
Hết lần này tới lần khác một người đối với nhiều chuyện không thèm để ý, môt khi bị xúc phạm giới tuyến tất nhiên sẽ chống lại quyết liệt. Mặc dù khoảng thời gian Ngô Tang cùng Lăng Diễm chung đụng không nhiều lắm nhưng cũng để y cảm nhận được Lăng Diễm lệ thuộc vào mình.
Yêu cầu của tiểu hài tử vốn đã khó cự tuyệt huống chi mỗi khi Lăng Diễm chớp chớp đôi mắt long lanh, Ngô Tang sẽ nhớ tới muội muội vì y mà ngạt nước chết. Nếu như con bé không mất sớm chắc chắn ánh mắt cũng lóng lánh như sao trên trời. Loại áy náy này chuyển dời lên người Lăng Diễm, nhất là sau khi Lăng Diễm tuyệt thực ba ngày xuất hiện trước mặt Ngô Tang, dù có chán ghét tột độ chỉ muốn rời đi, Ngô Tang vẫn có thể đặt xuống.
Lăng Diễm đứng ở cửa nhìn Ngô Tang đi xa, mới đi đến bên phải trước cửa gỗ, theo quy cũ mở miệng: “Phụ vương, Thái Phó đã đi rồi.” Trước mặt Ngô Tang cũng theo quy củ chẳng qua thêm mấy phần nịnh nọt lấy lòng còn đứng trước hoàng đế lại mang theo mấy phần sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-diep-chuong-muc/3083258/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.