Edit: Tieumanulk
Ba ngày sau, Lăng Diễm được xuất cung, Ngô Tang nhìn thấy hình dạng của hắn mà giật mình. Hai gò má vốn phúng phính hiện tại hõm vào như một cái ao nhỏ, đôi mắt to tròn không chút ánh sáng thất thần ngấn nước, lớp da trên môi cũng như muốn bung ra.
Khi Lăng Diễm nhìn thấy Ngô Tang, con ngươi đảo quanh mấy cái khôi phục mấy phần thần thái, nức nở hô: “Thái Phó......”.
“Tiểu điện hạ......” Thanh âm Ngô Tang nghẹn ngào nấc lên.
Rất nhiều năm sau, Lăng Diễm nhớ lại trận tuyệt thực này, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy kỳ quái. Một đứa bé mới năm tuổi đầu lại có thể dựa vào kiên cường của chính bản thân không ăn không uống tuyệt thực ba ngày để đạt được mục đích của mình.
……..
“Bệ hạ, cách thời gian Ngô đại nhân vào cung còn một khoảng, không bằng ngài cứ nghỉ ngơi một chút?” Phụng An tiến lên, nhỏ giọng khuyên nhủ. Ánh mắt hoàng đế chỉ đăm đăm nhìn vào lối vào, không hé miệng nói lấy một câu.
Phụng An quan sát sắc mặt hoàng đế, khuôn mặt trắng bệch, ánh mắt mang theo mong đợi, thần thái vì hy vọng được nhìn thấy người kia mà không đến nổi quá tệ. Trong lòng Phụng An thở dài một hơi, không lên tiếng lặng lẽ lui xuống.
Một lúc sau, bầu trời dần le lói những ánh sáng rạng rỡ. Một bóng người mặc cẩm y bạch sắc đi đến, cúi đầu móc ra Yêu Bài giao cho thị vệ nhìn. Thị vệ kiểm tra qua loa rồi cho vào. Nam tử khuôn mặt thon gọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-diep-chuong-muc/3083255/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.