Edit: Phúc Vũ
Còn chưa ý thức được mình đang làm gì, thân hình đã vọt tới trước giường, một tay đoạt bát, thuận tay một chiêu Dao Chỉ Sanh Ca, đột ngột không kịp phòng bị, Sùng Quang lập tức văng ra xa, cũng may Tô Tiểu Khuyết hạ thủ không dùng nội lực, cú ngã này, cùng lắm chỉ sưng mông đau xương cụt, không có gì đáng ngại.
Tuy không đáng ngại, nhưng Sùng Quang bị đánh cho sửng sốt, giả vờ mếu máo, ủy khuất nói: “Ngươi…”
Tô Tiểu Khuyết không đếm xỉa tới hắn, vén góc bào, ngồi xuống, dùng đũa cuốn mỳ, đưa đến miệng Tạ Thiên Bích, mới lạnh lùng nói: “Người này ngươi không nên động vào.”
Hắn chưa từng dùng loại khẩu khí này nói chuyện với Sùng Quang, nhất thời Sùng Quang vừa cuống vừa sợ, bèn biện minh: “Ngươi đã nói là muốn giết hắn!”
Tô Tiểu Khuyết không nhìn hắn, chỉ tỏ vẻ chuyên chú với bát mỳ: “Mạng hắn là của ta, muốn chém muốn giết chỉ có thể do ta quyết định… Về phần người khác, ai cũng không được lăng nhục hắn.”
“Cả ngươi cũng vậy, nếu còn lần sau…” Đôi mắt đen nhánh thâm trầm chuyển hướng Sùng Quang, nhãn thần sâu mà lạnh dị thường, Sùng Quang bất giác run lên, chỉ nghe hắn từng chữ một chậm rãi nói: “Ta thật sự không muốn giết ngươi.”
Sùng Quang nghe hắn động sát niệm, trong lòng nhất thời hoảng loạn trống rỗng, cũng không dám làm nũng hay dỗi hờn, cắn chặt răng, đứng dậy nói: “Ta hiểu rồi.”
Tô Tiểu Khuyết phất tay, ra ý tiễn khách, Sùng Quang hết cách, hung ác trừng mắt liếc Tạ Thiên Bích, không cam tâm mà bỏ đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-dao-xuan-sac/1312436/quyen-2-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.