Thất trưởng lão Băng Tuyết ngồn nhìn chằm chằm lấy Diệp Huyền không rời mắt.
Kể từ khi phát hiện khí vận của Diệp Huyền không tồn tại thời điểm, nàng vẫn luôn muốn tìm hiểu xem tại sao lại có người như vậy.
Một người không tồn tại khí vận vốn rất khó xác định vận mệnh của họ đến đâu, khí vận màu đen còn có thể xác nhận được người đó chính là vận rủi quấn thân không hết.
Mà Diệp Huyền lại giống như nàng, cũng là một người không có mảy may một tia khí vận gia thân.
Đây có thể coi là phát hiện mới mẻ nhất trong suốt cuộc đời của nàng.
Diệp Huyền ở gần đó cũng không thích việc người khác nhìn chằm chằm chính mình, cảm giác như thể từ trong ra ngoài toàn bộ bị đối phương nhìn thấy vậy.
"Mong thất trưởng lão hãy rời khỏi đây, ta cũng không có hứng tiếp khách, không tiễn".
Vừa đi đến cửa ra vào, Diệp Huyền chìa tay ra trục lệnh tiễn khách.
"Hừ, một ngày nào đó ngươi cũng phải cầu cạnh ta thôi".
Băng Tuyết hừ lạnh một cái, trừng mắt quả quyết với Diệp Huyền rồi bước ra khỏi cửa, lăng không phi hành biến mất không dấu vết.
Kiểm tra một hồi xác nhận không còn ai cả, Diệp Huyền khóa cửa lại, tìm lấy một cái bồ đoàn ngồi xếp bằng xuống.
Hắn muốn lắng đọng một phen những gì thu hoạch được mấy ngày trước.
Từ đăng thiên thê bước lên sau đó, một trong ngũ khí cũng đã ngưng kết mà thành, nhưng muốn hoàn thiện nó là phi thường khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-dao-tien-de/3193343/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.