Việc tông chủ Hỏa Lăng Tông chết tại Vân Hải Tông cấp tốc lan truyền một cách nhanh chóng.
Trước đó mọi người cũng biết qua quá khứ của ba tông, nhưng không một ai sẽ nghĩ đến cả ba tông sẽ gây chiến cả.
Nhưng ngày hôm nay lại làm cho mọi người chấn kinh.
Tông chủ Hành Bất Sơn, bị lôi kiếp đánh chết ngay tại gần lôi đài nội môn của Vân Hải Tông.
Việc này, Chung Vân cũng không có che đậy đi mà lựa chọn mắt nhắm mắt mở, mặc cho đệ tử trong tông lan truyền đi.
Dù sao chỉ có cao tầng tông môn tại đó biết nguyên do vì sao Hành Bất Sơn bị lôi kiếp đánh chết, đệ tử trong tông có biết hay không cũng không ảnh hưởng.
Ngày đó, tại ngoại vi địa mạch của Vân Hải Tông có người đi ngang qua, nhìn đến lôi kiếp giáng thế, ngay lập tức hắn nhớ lại trước đó Vạn Yêu Sơn Mạch cũng từng có lôi kiếp hiện qua.
Cả hai hoàn toàn giống nhau đến khó lường.
Ngay lập tức, một truyền mười, mười truyền trăm, trăm truyền nghìn, không một ai biết được vì sao lại có sự trùng hợp như vậy.
Có người cho rằng tông chủ Hỏa Lăng Tông làm việc bất nghĩa, thiên địa không vui, giáng xuống lôi kiếp diệt thế.
Có người lại cho rằng trong Vân Hải Tông có cơ duyên, Hành Bất Sơn tham lam, bị sét đánh.
Cũng vì có người truyền đi rằng Vân Hải Tông ẩn ẩn có cơ duyên nghịch thiên, điểm này cũng náo đến những tông môn nhỏ bé khác rung động.
Mà ngay lúc này, tại trong đại điện của Vân Hải Tông, ngồi tại đó chính là ba vị tông chủ theo thứ tự là Dương Phạn tông chủ Thái Kiếm Tông, Lý Mỹ Uyên tông chủ Bích Ngọc Tông, Đan Nhai Tử tông chủ Ẩn Đan Tông.
Trong đó có một vị hiện đang nắm giữ lấy vị trí tông chủ Hỏa Lăng Tông chính là Hành Bất Sơn sư đệ, Quân Hỏa Nguyên, tu vi đứng tại Hóa Đan cảnh trung kỳ tả hữu.
Năm vị tông chủ ngồi tại trong đại điện, không khí thăng trầm, nặng nề.
Tại ví trí chỗ ngồi của Quân Hỏa Nguyên, đứng bên cạnh là hai vị đệ tử của Hành Bất Sơn.
Hai người mang ánh mắt cực kỳ hận thù nhìn về phía vị trí của Vân Hải Tông, mà Diệp Huyền cũng đứng tại đó.
Nguyên do hắn đứng tại đó là vì hắn nhưng là nhân vật chính của cuộc gặp mặt liên minh ngũ tông lần này.
Từ vụ cá cược lần trước, Hỏa Lăng Tông rơi vào trạng thái đại loạn, một số gia tộc phụ thuộc thoát ly chưởng khống, một số linh mạch của tông môn bị đánh phá, hộ sơn đại trận do không có tinh thạch làm mát khiến những thôn trấn xung quanh nhao nhao kéo nhau bỏ đi, đi nương nhờ ở tạm thành trì khác.
Đám đệ tử mà Hành Bất Sơn dẫn đi sau khi quay về đã nói lên việc tông chủ nhà mình bị lôi kiếp đánh chết tại Vân Hải Tông địa bàn.
Những đệ tử này thêm mắm thêm muối vào sự kiện lần này dẫn đến Quân Hỏa Nguyên tức đến trực tiếp hủy đi một nửa đại điện Hỏa Lăng Tông.
Ngoài mặt tức giận là vậy nhưng trong lòng Quân Hỏa Nguyên thì cười thầm.
Hắn đã nhăm nhe đến vị trí tông chủ này đã rất lâu rồi, nhưng sư phụ hay cũng chính là thái thượng trưởng lão hiện tại của Hỏa Lăng Tông lại đưa Hành Bất Sơn lên làm tông chủ mà không phải là hắn.
Ấm ức trong lòng, Quân Hỏa Nguyên cũng không dám có dị nghị gì, dù sao nhân mạch bạc nhược, số người ủng hộ hắn lại quá ít, không thể làm gì khác hơn là nhẫn nhục, chờ đợi thời cơ lật đổ Hành Bất Sơn, chiếm lấy vị trí tông chủ Hỏa Lăng Tông.
Mà vụ việc lần này nhưng là đại cơ duyên đối với hắn, Hành Bất Sơn chết, thái thượng trưởng lão bế quan không ra, trên dưới Hỏa Lăng Tông không thể làm gì khác hơn là chấp thuận cho Quân Hỏa Nguyên hắn lên làm tông chủ.
Trời không phụ ta, ha ha ha.
Nội tâm của Quân Hỏa Nguyên lúc này thật sự cao hứng, nhưng ngoài mặt, hắn lại lạnh nhạt, ánh mắt ẩn ẩn cũng có một chút ít thù hận đối với Vân Hải Tông, đặc biệt là đối với Diệp Huyền.
Tuy biết Diệp Huyền là đầu têu của sự kiện lần này, nhưng hắn không thể không cảm tạ Diệp Huyền một phen.
Đợi Diệp Huyền ra ngoài lịch luyện, hắn mới tiễn đưa Diệp Huyền đến với miền cực lạc, cho hắn ra đi một cách thống khoái nhất.
Ánh mắt phẫn hận, Quân Hỏa Nguyên hướng về phía Chung Vân bắt đầu vấn tội.
"Chung tông chủ, việc cựu tông chủ bọn ta chết tại Vân Hải Tông, điều này nhưng là cho Quân mỗ một cái giao phó, nếu không chúng ta cũng không ngại đánh một trận với Vân Hải Tông."
"Ha ha ha, giao phó, Hành Bất Sơn lão nhi chết cũng đáng, có gì mà giao phó, ta nhưng là còn chưa cho Hỏa Lăng Tông một lời giải thích, vậy mà các ngươi lại đổi trắng thay đen, hất nước bất về phía bọn ta, thật ngang ngược làm sao."
Chung Vân cười lớn, một ngón tay chỉ thẳng mặt Quân Hỏa Nguyên.
"Chung tông chủ, đây là hội nghị, mong Chung tông chủ kiềm chế lại."
Lúc này đây, Lý Mỹ Uyên lên tiếng khuyên nhở Chung Vân.
"Ân, nể mặt Lý tông chủ, ta nhưng nói thẳng, khỏi phải vòng vo làm gì, ngày đó, Hành Bất Sơn lão nhi cùng Dương Phạn lão nhi đến tông ta gây chuyện, đánh bị thương không biết bao nhiêu đệ tử tông ta, tiếp đó, Diệp Huyền đệ tử ta ra trận, làm một vụ cá cược với hai người, cả ba làm Đại Đạo thệ ngôn, trong quá trình giao chiến, hai người bọn họ không thể hướng Diệp Huyền hạ thủ, vậy mà Hành Bất Sơn lão nhi lại xuất thủ, định giết đệ tử ta, thành ra hắn bị sét đánh chết cũng đáng đời, ha ha ha."
Lúc này, Chung Vân bắt đầu kể lại từng quá trình xảy ra ngày hôm đó, bao quát Diệp Huyền cùng hai người kia thệ ngôn.
Không thể không nói, dù cho đã qua vài ngày, hắn vẫn như cũ cảm thấy sảng khoái, Hành Bất Sơn chết nhưng là khiến trong lòng hắn nhẹ đi rất là nhiều.
Lúc đó, hắn cũng nghĩ nếu có thể khiến Dương Phạn lão nhi xuất thủ, vậy thì ăn mừng ba ngày ba đêm cũng không đủ đối với hắn.
"Nói nhảm, sư phụ làm sao có thể làm cái gì thệ ngôn, chắc chắn là các ngươi sợ hãi, che giấu đi sự thật."
Một trong hai đệ tử của Hành Bất Sơn đứng ở đó lên tiếng, ánh mắt nổi từng tia máu.
"Ân ? tiểu bối, bản tông chủ nhớ kĩ lúc đó ngươi cũng đứng đó nhỉ, tuy là đứng trong góc nhưng ta còn nhớ kĩ, tại đó ngươi cũng chứng kiến Hành Bất Sơn phát thệ Đại Đạo, giờ lại nói hắn không phát thệ, ngươi có bằng chứng không ?."
"Chung tông chủ, vãn bối tuy không có chứng cứ, nhưng thệ ngôn như vậy ai có thể tin, lỡ đâu thiên lôi nhưng là các ngươi triệu hồi thì sao, dù sao cũng có thể sử dụng thiên lôi phù, mô phỏng lại thiên lôi đến đánh chết sư phụ bọn ta."
"Chung tông chủ, nhưng là như vậy, nếu là vậy, Vân Hải Tông rất khó để thoát tội, Chung tông chủ hãy suy nghĩ cho kỹ, trên dưới Vân Hải Tông là vô tội, đừng vì chính mình tư thù mà kéo cả tông môn đi theo."
Đan Nhai Tử tông chủ lên tiếng, cố ý châm dầu vào lửa.
Hắn nói trên dưới Vân Hải Tông, cũng bao quát lấy Diệp Huyền trong đó, từ lúc biết được Diệp Huyền là cửu phẩm thiên phú, hắn nhưng là canh cánh trong lòng.
Cửu phẩm thiên phú không chỉ đơn giản là tu luyện nhanh mà từ ngộ tính cho đến độ phù hợp với tất cả công pháp tu luyện cũng vô cùng cao, bao quát cả luyện đan trong đó.
Mà đệ tử Vân Hải Tông trong mắt hắn cũng là một đám dược đồng nếu có thể đào chân tường được, đem một nhóm đệ tử Vân Hải Tông thành những người thử thuốc, như vậy bọn hắn cũng không cần phải tiêu tốn nhiều linh thạch cho việc mua những con yêu thú về thử thuốc.
Dù sao yêu thú nhưng là rất đắt, một con yêu thú Dẫn Khí đỉnh phong hay Linh Hải cảnh cũng phải tiêu tốn trên vài vạn trung phẩm linh thạch.
Bọn hắn Ẩn Đan Tông tuy thu nhập bằng việc bán đan dược nhưng kiếm lời cũng không nhiều, kiếm được mười thành thì hết bảy tám thành bọn họ phải tiêu tốn vào việc thu mua yêu thú thử thuốc.
"Đan Nhai Tử, đừng nghĩ ta không biết ngươi đang muốn làm cái gì."
Chung Vân tức giận, chỉ chỉ chỏ chỏ vào Đan Nhai Tử mắng một trận.
"Hừ."
Đan Nhai Tử hừ một tiếng, nhấc lên chén trà nhâm nhi một lúc.
Cãi nhau, ta không cãi lại, cứ chờ đi Chung Vân.
Đan Nhai Tử nói thầm trong lòng, hắn cãi không lãi, vậy dứt khoát không nói.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]