Tranh cãi trong hội nghị diễn ra gay gắt, Diệp Huyền cùng hai vị đệ tử của Hỏa Lăng Tông người kia một câu, người họ một câu, bất phân thắng bại.
đến cuối cùng, Diệp Huyền nói một câu khiến hai người kia im bặt.
"Được, nếu các ngươi không nhận, vậy thề Đại Đạo thế nào, chỉ cần các người thề những gì các ngươi nói là sự thật, là Hành Bất Sơn không có thề, ta tự nhiên không nói, thậm chí cũng có bồi thường, còn không Hỏa Lăng Tông nhưng là phải bồi thường phí tổn cho chúng ta."
Đến.
Chung Vân trên mặt bắt đầu mỉm cười.
Các ngươi không dám nhận, vậy được, thề đi, xem các ngươi có nhận hay không, bị đánh chết tự ráng chịu.
Hắn trong lòng cười thầm, cũng bắt đầu nghĩ đến viễn cảnh mỏ linh thạch, linh thảo trăm năm nghìn năm, sản nghiệp Hỏa Lăng Tông tại các thành trì, toàn bộ đều thuộc về hắn.
Mà cũng vì vậy, ngay trên miệng Chung Vân bắt đầu chảy ra một ít nước bọt, hắn ngồi đó vừa cười vừa nghĩ.
Khụ khụ.
Một tiếng khụ kéo Chung Vân quay lại thực tại, nhìn những ánh mắt xung quanh nhìn chằm chằm mình như nhìn xiếc khỉ, hắn đỏ mặt tía tai, đành cười trừ cho qua chuyện.
"Có lỗi, đang xuy nghĩ đến một vài thứ."
"Khụ, Chung đạo hữu, chú ý sức khỏe, dù sao cũng lớn tuổi rồi, cũng nên tiết chế một chút."
Đan Nhai Tử lên tiếng khuyên một chút Chung Vân.
Theo hắn đấy, chín phần mười Chung Vân đang suy nghĩ đến những thứ ô uế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-dao-tien-de/3193325/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.