Chương trước
Chương sau
Diệp Huyền nằm gục dưới đất, đám thổ phỉ tại Huyết Ma Trại trước đó dưới sự hiện diện của lôi kiếp cùng sự xuất hiện của đại tu giả Kim Đan kỳ liền đã chạy tán loạn.

Một số kẻ thì lại không may mắn như vậy, toàn bộ những kẻ ở lại thì mất đi nhận thức, hai mắt trắng bệch.

Ở xa xa, một đám tán tu chứng kiến trước đó uy áp cực mạnh nên không dám đến gần mà xem.

Dù vậy, bọn hắn vẫn là mong có đại tu giả ở giữa xảy ra tranh chấp, tranh chấp càng lớn càng tốt, khi đó cũng là lúc bọn hắn có cái mà tìm.

Tán tu giả cuộc sống cũng không phải dễ dàng gì, được bữa nay đói bữa mai, hết thảy tài nguyên cũng là đi cướp được hoặc lượm được thông qua mấy đại tu giả ở giữa đại chiến mà thành.

Thời gian trôi qua được một lúc, cảm thấy không còn động tĩnh gì cả, một nhóm tán tu liền cả gan đi về hướng Huyết Ma Trại.

Ngay khi đến gần Huyết Ma Trại, đập vào mắt bọn hắn chính là khung cảnh hoang tàn, cây cối xung quanh đổ nát khắp mọi nơi, nhưng dù vậy cũng không ảnh hưởng bọn hắn tầm bảo.

Lục lọi trên vô số thi thể, có người thì tìm được vài quyển đao pháp, có người thì tìm được mấy viên linh thạch hạ phẩm, có kẻ thì may mắn hơn, trực tiếp tìm được cả một túi chứa đầy linh thạch hạ phẩm, kèm theo là rất nhiều nhất phẩm pháp bảo.

Nhưng cũng vì thế mà toàn thể tán tu liền tranh nhau đến đầu rơi máu chảy, bọn hắn không phục lẫn nhau.

"Đạo hữu, cùng là tán tu giả, có phải hay không nên chia ra trong tay đạo hữu túi đồ kia."

Một tên tán tu lên tiếng, ánh mắt hắn thể hiện rõ độ tham lam, thèm khát lấy túi trữ vật trong tay người kia.

Mà hắn vừa dứt lời, những tán tu giả xung quanh cũng gật gật theo đó đồng ý, mọi người chỉ là tìm được một ít đồ không mấy đủ ăn, nhưng tên kia thực sự là gặt vận cứt chó, trực tiếp tìm được cả một túi đầy linh thạch cùng pháp bảo.

Nhận thấy xung quanh có vô số ánh mắt tham lam, tên tán tu giả càng là cảnh giác, vừa lùi lại vừa nói.

"Chư vị, đồ ai nấy tìm được thì là của người đó, nhưng mà..."

Vừa dứt lời, hắn tức tốc chạy trốn.

"Chặn hắn lại!"

Một tên tán tu gào thét.

Ta chạy ngươi đuổi, cả một đoàn tán tu liền bắt đầu chém giết lẫn nhau, tên tán tu kia cũng không ngoại lệ, bị vây quanh bởi vô số kẻ địch.

Ngay tại lúc âm thanh chém giết đến đỉnh điểm, một cỗ khí tức khủng bố đè lên thân thể toàn bộ một đám tán tu đang còn hung hăng chém giết lấy.

"Là ai, hủy ta trại!"

Một giọng nói khàn đặc, truyền đến tai của vô số tán tu.

"Không ổn, chạy mau!"

Một tên trong đó nhanh chân chạy trước.

"Chạy, ai cho phép ngươi chạy!"

Huyết Ma Trại trại chủ lên tiếng, trong tay bỗng dưng xuất hiện lấy một cái tà phiến, từ trong tà phiên ấy bay ra một bóng đen.

Bóng đen ấy tản ra khí tức âm u, ánh mắt đỏ ngầu, phi thẳng hướng tên tán tu đang chạy kia.

"A!"

Tên tán tu đang chạy kia la lớn, bóng đen sau khi lướt qua thân thể tên tán tu đó, từ trong kéo ra một cái quang cầu.

Cầm quang cầu trên tay, bóng đen liền quay về lấy tà phiên mà Huyết Ma Trại trại chủ đang cầm trên tay.

Ngắm lấy quang cầu, Huyết Hà lùng tìm lấy kí ức bên trong quang cầu.

Đọc từ đầu đến cuối, Huyết Hà cũng không tìm được là ai hủy đi hắn phân trại.

Nhưng có thể xác định được một điểm, có đại tu giả Hóa Đan cảnh đi ra trại của hắn, bộc phát đại chiến ở đây, từ đó khiến toàn bộ Huyết Ma Trại đổ nát.

Bộp.

Bóp nát lấy quang cầu trên tay, Huyết Hà nhìn về đám tán tu vẫn còn chưa chạy trốn, giọng khàn đặc lên tiếng.

"Không chạy, vậy thì làm thức ăn cho Thần Ma Phiên đi!"

Huyết Hà vung lên Thần Ma Phiên, từ trong đó bay ra lấy vô số bóng đen.

Mỗi một cái bóng đen tà ác vô cùng, tức tốc tiến về đám tán tu kia.

Đám tán tu còn chưa kịp phản ứng, liền bị vô số bóng đen ập đến, mỗi một cái bóng đen lướt qua một tên tán tu, đều biết lấy ra trong đó một cái quang cầu, mà thân thể của mấy tên tán tu kia cũng cấp tốc khô quéo lại, ngã rạp xuống nền đất.

Những tên tán tu khác thì may mắn hơn, nhanh chân chạy trước ngay khi Huyết Hà vừa hiện thân, vậy lên bọn hắn liền tránh thoát đi một kiếp.

Tiếng la hét cầu cứu không ngừng, liên miên bất tuyệt, tất cả đều truyền vào tai của Diệp Huyền đang bị đè dưới đống đổ nát.

Diệp Huyền nhăn mày lại, từ trong cơn hôn mê tỉnh lại.

Nhận thấy bản thân đang bị đè dưới đống đổ nát, nhưng không có ảnh hưởng đến cơ thể, hắn mở ra không gian tu luyện, để linh khí xung quanh đến tăng tốc khôi phục cho hắn.

Mà trong cơn loạn giết, Huyết Hà linh giác nhạy bén, phát hiện linh khí xung quanh vậy mà tập trung lại đến một chỗ.

Cảm thấy kì quái, Huyết Hà vung tay lên, toàn bộ đống đổ nát bay ra tứ phía.

Ầm.

Diệp Huyền lật thân, một quyền đánh về phía Huyết Hà, hắn cần biết là ai phát hiện ra hắn, cứ tiên hạ thủ vi cường là tốt nhất.

Huyết Hà nhanh tay đưa ra Thần Ma Phiên chắn phía trước người, đỡ lấy một quyền của Diệp Huyền.

"Linh Hải nhất trọng."

Huyết Hải lẩm bẩm lấy, hắn thấy Diệp Huyền tuy chỉ là Linh Hải nhất trọng, nhưng dựa theo quyền kinh mà Diệp Huyền đánh lên Thần Ma Phiên, ít nhất cũng phải Linh Hải ngũ trọng trở lên.

Nếu không phải Thần Ma Phiên có hắn sư tôn cho luyện hóa lại, một quyền này của Diệp Huyền liền đủ để hủy đi phân nửa Thần Ma Phiên.

"Khí tức u ám, là ma tu!"

Diệp Huyền dựa vào linh giác, từ trên người của Huyết Hà mà phán đoán ra được Huyết Hà ở cấp bậc nào.

"Linh Hải tam trọng, ta thương thế hiện tại chỉ có thể đánh với tên ma tu này được một lúc, nhưng trong tay hắn tà phiên kia thực sự không đơn giản, vậy mà chặn lại được một quyền của ta."

Diệp Huyền suy nghĩ trong lòng.

Hắn cần phải trở về Vân Hải Tông càng sớm càng tốt, nếu bỏ lỡ tham gia Vân Hải bí cảnh, vậy thì chỉ có thể chờ đợi mười năm sau Vân Hải Tông mới có thể mở lại.

Mười năm Diệp Huyền thực sự chờ không được.

Nếu để mười năm trôi qua, vậy Diệp Bình có thể đi đến cấp độ nào hắn thực sự không thể đoán được.

Huyết Hà phóng thích ra vô số bóng đen, nhằm hạ gục cũng như đem Diệp Huyền đi luyện vào trong Thần Ma Phiên.

Dựa vào quyền kình mà Diệp Huyền đánh ra, hắn có thể xác định cảnh giới của Diệp Huyền rất cao, thậm chí là cao hơn hắn rất nhiều, nhưng vì thương thế ở trên người nên cảnh giới mới thụt lùi xuống Linh Hải nhất trọng.

Nếu có thể đánh giết Diệp Huyền rồi đem linh hồn Diệp Huyền luyện hóa vào Thần Ma Phiên.

Vậy hắn Huyết Hà liền có một cái cường đại nhất hồn ma, đầy đủ cho hắn hành tẩu một thời gian.

"Ngươi là ai, đến từ thế lực nào?"

Diệp Huyền vừa tránh né hồn ma, vừa gắng gượng lấy thương thế mà hỏi Huyết Hà.

"Chết đến nơi còn có tâm tư nghĩ dò hỏi sao?"

Huyết Hải tiếp tục vung vẩy Thần Ma Phiên, mỗi lần vung vẫy là một cái hồn ma lại thoát ra, liên tục tấn công Diệp Huyền.

Bị bao vây bởi hồn ma, Diệp Huyền chỉ có thể tránh né liên tục, tuy rằng một đám hồn ma tu vi không có cái nào là Linh Hải cảnh, nhưng chỉ cần hắn sơ sẩy một chút, chính là cái đệ nhất Linh Hải cảnh hồn ma.

Liên tục tránh né cùng kích sát hồn ma, Diệp Huyền tinh lực càng là giảm đi nhanh chóng.

Bản thân hắn thương thế chưa khỏi, hiện tại lại còn chống cự lấy vô số hồn ma đến từ Thần Ma Phiên vây quanh, thêm cả việc tinh thần lực của Diệp Huyền đang ở trạng thái không thể vận dụng được.

Nếu cố gắng vận dụng tinh thần lực đến quấy nhiễu Huyết Hà, tâm trí hắn rất có thể sẽ chịu đến ảnh hưởng lớn, một thời gian dài hắn liền không thể vận dụng tinh thần lực đến công kích đối thủ được.

Như Diệp Huyền sử dụng Dịch Thần Nhất Kích ngay tại đây.

Vậy nơi này không hơn không kém liền thành mồ chôn của hắn.

Từ trong túi trữ vật, Diệp Huyền lấy ra mấy tấm nhất phẩm Hỏa Cầu Phù, Thổ Thuẫn Phù, liên tiếp ném ra gần chục tấm linh phù.

Mấy tấm linh phù này là hắn lấy được từ một đám thổ phỉ cùng với trong tộc khố Diệp Huyền.

Linh phù vừa ra, vô số hỏa cầu xuất hiện, liên tiếp bay về phía hồn ma cũng như vị trí mà Huyết Hà đang đứng.

Thổ Thuẫn Phù phụ tránh bảo vệ Diệp Huyền vừa rút lui vừa ngăn cản lấy hồn ma tấn công.

"Đứng lại cho ta!"

Huyết Hà điều khiển lấy hồn ma đỡ từng đợt hỏa cầu, vừa đuổi theo Diệp Huyền.

Diệp Huyền vừa chạy vừa sử dụng chữa thương đan dược, tuy chỉ là nhất phẩm đan dược, nhưng ít nhiều vẫn là hỗ trợ hắn tăng tốc khôi phục thương thế.

Ở đằng sau, Huyết Hà vẫn là vừa đuổi theo, vừa phóng xuất lấy vô số hồn ma, cố gắng phá phòng ngự linh phù của Diệp Huyền.

Diệp Huyền chạy gần cả một ngày đêm, Huyết Hà vẫn là không ngừng đuổi theo.

"Phương hướng này là...thôi, tạm thả ngươi một chân!"

Huyết Hà phát giác hướng chạy mà Diệp Huyền chạy là địa phận của Vân Hải Tông, hắn đứng lại tại chỗ, thu hồi vô số hồn ma vào Thần Ma Phiên.

Vì đuổi giết Diệp Huyền, số lượng hồn ma trong Thần Ma Phiên liền giảm đi rất nhiều.

Nhận thấy đối phương không còn ý định đuổi theo, Diệp Huyền thở phào nhẹ nhõm một cái, liền bước vào Vân Hải phường thị, một phường thị do Vân Hải Tông quản lí.

Đệ tử canh gác phường thị thấy có người đến, hắn định đi ra ngăn lại thì đồng bạn ở bên cạnh nhanh tay cản hắn lại.

"Mù à, không thấy người đến là ai à, không để ý đến bộ y phục đó à?"

Hắn tuy chỉ mới đến có mấy tuần nhưng vẫn là nhận ra bộ y phục mà Diệp Huyền mặc trên người là y phục của nội môn đệ tử.

Nếu hắn không ngăn cản đồng bạn lại, rất có thể cả hai người bọn hắn liền rước họa vào thân.

Diệp Huyền đến cổng phường thị, tự nhiên đưa ra thân phận lệnh bài cũng như linh thạch vào phường thị.

Ngay khi hắn định đặt linh thạch lên bàn thì tên đệ tử kia nhanh tay ngăn lại.

"Không cần a sư huynh, chỉ cần xác nhận lệnh bài thân phận là được rồi."

Tên đệ tử canh gác lên tiếng với vẻ thể hiện thiện chí.

Diệp Huyền cũng vì vậy mà thu hồi linh thạch, tự nhiên mà đi vào phường thị.

Hắn cũng không quên để lên bàn hai bình nhất phẩm thượng giai đan dược, loại đan dược này đối với hắn là vô dụng, nhưng để mua nhân tâm là thích hợp nhất.

Hắn cũng nhìn ra được, hai tên đệ tử gác cổng này chỉ mới có tu vi Dẫn Khí ngũ trọng, nhất giai thượng phẩm đối với bọn hắn là đủ dùng rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.