Sau khi xong việc Tiết Hoàn đơn giản thu dọn một chút, giúp Cố Lan mặc quần tiếp đó đem y từ trên cửa sổ ôm lên đi vào phòng ngủ.
Phần lưng vừa dính đến nệm giường Cố Lan lập tức vươn mình nằm nghiêng, tay phải vẫn nắm lại đặt ở bên đùi vỗ vỗ cạnh giường.
“Sao vậy?” Tiết Hoàn nắm tay y, “Chuột rút?”
Cố Lan lắc đầu, sắc mặt có chút quái lạ, “Có phải là em rất nặng?”
Tiết Hoàn vẻ mặt thành thật, “Ân, so với trước đây nặng hơn rất nhiều, đều sắp ôm không nổi.”
Cố Lan yên lặng xoay người đi, kéo chăn lên trùm qua đỉnh đầu.
Tiết Hoàn không nhịn được cười thành tiếng, nằm dài trên giường đem thân thể Cố Lan lật lại đây, duỗi ra một bên cánh tay làm cho y gối lên, cúi đầu ở trên môi y hôn một cái, “Đùa em thôi, em mập tiếp năm mươi cân anh cũng ôm được, chồng em sức lực lớn vô cùng, an tâm đi.”
Cố Lan lườm hắn một cái, lười mở miệng nói chuyện.
Tiết Hoàn một tay nhẹ nhàng khoát lên trên eo Cố Lan, khóe miệng mỉm cười, hai người cứ như vậy lẳng lặng ôm nhau ngủ thiếp đi.
Sáng ngày thứ hai tỉnh lại mò đến bên cạnh không có người, Cố Lan mê mê mang mang mở to mắt ở trong chăn co duỗi tay chân, sau đó nghiêng người tàn nhẫn dùng sức đè lại đùi phải, cau mày rên hừ hừ. Rút gân.
Dằn vặt xong xuống giường tiến vào phòng tắm rửa mặt, thời điểm đi ra thấy điện thoại di động trên tủ đầu giường ong ong rung động.
Cố Lan đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-da-tinh-hau-sau-tinh-mot-dem/1319277/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.